Trang

Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

SUY NIỆM THÁNH VỊNH 31 VÀ 50 -

SUY NIỆM THÁNH VỊNH 31 VÀ 50 - 
Suy Niệm Thánh Vịnh 31

1 Của vua Đa-vít. Thi khúc.
             Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,
            người có tội mà được khoan dung.
2          Hạnh phúc thay, người CHÚA không hạch tội,
            và lòng trí chẳng chút gian tà.
3          Bao lâu con lặng thinh không thú lỗi,
            thì gân cốt rã rời, cả ngày con gào thét.
4          Vì ngày đêm con bị tay Ngài đè nặng,
            nên sức lực hao mòn, như bị nắng mùa hè thiêu đốt.
5          Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài,
            chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con.
            Con tự nhủ : "Nào ta đi thú tội với Chúa,"
            và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.
6          Vì thế, ai là người hiếu trung với Chúa
            sẽ kêu cầu Ngài lúc gặp cảnh gian truân ;
            cho dầu nước lũ có ngập tràn
            cũng không dâng tới họ.
7          Chính Chúa là nơi con ẩn náu,
            giữ gìn con khỏi bước ngặt nghèo.
            Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên
            những khúc ca mừng con được giải thoát.
 
8          Chúa rằng : "Này đây Ta răn dạy,
            chỉ cho con biết đường lối phải theo,
            để mắt nhìn con, Ta ban lời khuyên nhủ.
9          Đừng bắt chước lừa ngựa, giống vô tri,
            phải chế ngự bằng dây cương hàm thiếc,
            nếu không, nó chẳng chịu đến gần."
10        Bao đau khổ sẵn chờ kẻ dữ,
   còn ai tin cậy CHÚA, luôn được Người ấp ủ thương yêu.
11        Hỡi những người công chính,
            hãy vui lên trong CHÚA, hãy nhảy mừng. 
            Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo.
 
Cùng Đọc Với Israel

Thánh vịnh này được gán cho Đavít làm tác giả. Đây là lời cảm tạ của một tội nhân. Chú ý đến sự bạo dạn tuyệt vời của Thánh vịnh này. Thay vì ẩn giấu mình, một cách cá nhân, trong bí mật của lương tâm, con người có tội này lại xưng thú công khai rằng mình là kẻ có tội, và dựa vào kinh nghiệm riêng của người được giao hòa để rút ra những bài học khôn ngoan mưu ích cho mọi người: ở cuối thánh vịnh, ông mời gọi mọi người hãy trẩy hội vui mừng, vì ông được hưởng sự tha thứ.

Lưu ý sự thanh sạch của thái độ tôn giáo này: bi kịch của tội lỗi nằm trong mối tương quan với Thiên Chúa. Không phải hiện tượng tâm lý của lương tâm cắn rứt, của sự xấu hổ, là điều tiên quyết…chính sự làm gãy đổ Giao ước, và rồi tái lập lại đối thoại tình yêu, như giữa hai người yêu nhau, đã làm khổ nhau và đã tha thứ cho nhau. Hạnh phúc thay người, Chúa không hạch tội. Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài, chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con. Chúa là nơi con ẩn náu. Chúa bao bọc bằng ân sủng của Ngài (tình yêu tín trung) những ai nương tựa nơi Ngài. Ta thấy có từ chìa khóa của Giao ước, đó là Tình yêu. Một cuộc đối thoại thân tình thật dài!

Cùng Đọc Với Đức Giêsu

Ta nghĩ ngay đến các dụ ngôn về lòng thương xót, đều kết thúc giống như thánh vịnh này, bằng điệp khúc: Hãy chia vui với tôi…trên trời cũng vui mừng vì một người tội lỗi hối cải’ (Lc 15,6.9.32).

Đối với Đức Giêsu, cũng thế, sự tha thứ tội lỗi là vấn đề của tình yêu. Với ông Simon, biệt phái, cuộn mình trong sự tự cao cho mình là thanh sạch, Đức Giêsu đưa ra điển hình một người phụ nữ tội lỗi đáng thương đã đến khóc lóc công khai về tội lỗi mình: ‘Vì thế tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít’ (Lc 7 44-50).

Cùng Đọc Với Người Thời Nay

Giao thoa giữa tinh thần và thể xác. Những nghiên cứu sinh học và phân tâm học đã chứng minh sự hiệp nhất con người toàn vẹn: tinh thần tác động trên thể lý, thể lý ảnh hưởng trên tinh thần. Não trạng do thái còn đi xa hơn thế nữa, xác quyết rằng tội lỗi có thể là nguyên do gây bệnh tật: Bao lâu con lặng thinh không thú lỗi, thì gân cốt rã rời, cả ngày con gào thét. Vì ngày đêm con bị tay Ngài đè nặng, nên sức lực hao mòn, như bị nắng mùa hè thiêu đốt. Đức Giêsu đã phản ứng chống lại quan niệm qua cứng nhắc này, liên hệ giữa tội lỗi và hình phạt thể xác: ‘Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội’ (Ga 9,3). Nhưng thực sự là tội lỗi không tốt cho sức khỏe! Và Freud đã lập ra một phương pháp trị liệu mà việc cốt yếu là ‘ý thức và thú nhận’ những gì ẩn giấu trong những hốc vô thức của tâm lý chiều sâu. Trong một bối cảnh khác, chúng ta gần giống như điều mà tác giả thánh vịnh xác quyết.

Thú nhận, nguồn của sự giải thoát. Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên những khúc ca mừng con được giải thoát, tội nhân thú nhận tội lỗi mình. Và còn nhấn mạnh đến sự tự do sâu thẳm của tiến trình: Đừng bắt chước lừa ngựa, giống vô tri, phải chế ngự bằng dây cương hàm thiếc. Người nhìn nhận điều xấu mình làm, sẽ biến thành con người tự do (được giải thoát), không cần đến dây cương, hàm thiếc. Nhận lãnh trách nhiệm về những hành vi của mình. Paul Claudel đã nói như sau: ‘Hồn tôi ơi! Đừng làm điều đồi bại! Hãy để việc đó cho loài lừa ngựa…Đừng làm giống như loài lừa ngựa không có trí khôn. Với dây cương và hàm thiếc người ta chế ngự hàm của nó’.

Thú nhận, hành vi của sự thật. La Fontaine cũng khuyên gọi một con mèo là mèo, và Rollet là một tên bất lương. Sự suy thoái tệ hại nhất của con người là khi nó cố thanh minh cho điều xấu mình làm, gọi đen là trắng. Thú nhận tội lỗi mình không phải là điều suy thoái, ngược lại, là hành vi của sự thật: thật cao cả! Biện hộ cho sự vô trách nhiệm của tên gian manh, có thể khôn khéo và nếu đó là sự thật, phải nói rằng ‘con người này vô trách nhiệm’…nhưng ta có ý thức rằng khi đó con người đó bị suy thoái về nhân phẩm của nó không? Không có sự gian dối nào tệ hại cho bằng người làm ra vẻ như không có gì khi tìm cách che lấp điều xấu nó làm. Hạnh phúc thay người…lòng trí chẳng chút gian tà. ‘Kẻ sống theo sự thật thì đến cùng ánh sáng’ ‘Sự thật giải thoát anh em’ (Ga 3,21; 8,32)

Bí tích Giao hòa là một lễ hội. Nếu tội lỗi mà ta gian dối, dấu kín trong lòng, nó sẽ bị phân hủy và đầu độc lương tâm như một xác chết vậy…ngược lại ta biết rằng sự tha thứ ngày nay trở thành một lễ hội.Hỡi những người công chính, hãy vui lên trong CHÚA, hãy nhảy mừng.

Noël Quesson, 50 Psaumes pour tous les jours, Tome I
Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê chuyển dịch
 

Suy Niệm Thánh Vịnh 50
 
1  Phần nhạc trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.  
2  Ngôn sứ Na-than đến gặp vua vì vua đã đến với bà Bát Se-va
3   Lạy Thiên Chúa, xin lấy lòng nhân hậu xót thương con,
mở lượng hải hà xoá tội con đã phạm.
4  Xin rửa con sạch hết lỗi lầm
tội lỗi con, xin Ngài thanh tẩy.
5  Vâng, con biết tội mình đã phạm, lỗi lầm cứ ám ảnh ngày đêm.
6   Con đắc tội với Chúa, với một mình Chúa,
dám làm điều dữ trái mắt Ngài.
Như vậy, Ngài thật công bình khi tuyên án,
liêm chính khi xét xử.
7  Ngài thấy cho : lúc chào đời con đã vương lầm lỗi,
đã mang tội khi mẹ mới hoài thai.
8  Nhưng Ngài yêu thích tâm hồn chân thật,
dạy con thấu triệt lẽ khôn ngoan.
9  Xin dùng cành hương thảo
rảy nước thanh tẩy con, con sẽ được tinh tuyền ;
xin rửa con cho sạch, con sẽ trắng hơn tuyết.
10  Xin cho con được nghe
tiếng reo mừng hoan hỷ,
để xương cốt bị Ngài nghiền nát được nhảy múa tưng bừng.
11        Xin ngoảnh mặt đừng nhìn bao tội lỗi
và xoá bỏ hết mọi lỗi lầm.
12        Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một
tấm lòng trong trắng,
đổi mới tinh thần cho con nên chung thuỷ.
13        Xin đừng nỡ đuổi con không cho gần Nhan Thánh,
đừng cất khỏi lòng con thần khí thánh của Ngài.
14        Xin ban lại cho con niềm vui vì được Ngài cứu độ, và lấy tinh thần quảng đại đỡ nâng con;
15        đường lối Ngài, con sẽ dạy cho người tội lỗi,
ai lạc bước sẽ trở lại cùng Ngài.
16        Lạy Thiên Chúa con thờ là Thiên Chúa cứu độ,
xin tha chết cho con, con sẽ tung hô Ngài công chính.
17        Lạy Chúa Trời, xin mở miệng con,
cho con cất tiếng ngợi khen Ngài.
18        Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm,
con có thượng tiến lễ toàn thiêu,
Ngài cũng không chấp nhận.
19  Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát,
một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê.
20        Xin rộng lòng tuôn đổ hồng phúc xuống Xi-on,
thành luỹ Giê-ru-sa-lem, xin Ngài xây dựng lại.
21        Bấy giờ Ngài vui nhận tế phẩm luật truyền,
lễ vật toàn thiêu, lễ vật hiến tế.
Bấy giờ thiên hạ giết bò tơ dâng trên bàn thờ Chúa.
 
 
Cùng đọc với dân Israen

Thánh vịnh này được gán cho Vua Đavít. Tội của nhà vua ( 2S 11,12) đã giết Uria để lấy Bétsabê làm vợ, cũng như lòng thống hối đáng khâm phục của vua vẫn mãi là biểu tượng của sự dữ và của lòng tha thứ. Nhưng ở hậu cảnh Thánh vịnh, ta vẫn thấy thấp thoáng hình ảnh của Giêrusalem bị hủy diệt, khởi đầu cho cuộc lưu đày Babylon: tội cũng như lòng sám hối đều mang tính tập thể. (thành luỹ Giê-ru-sa-lem, xin Ngài xây dựng lại.)

Tiếng khóc than sám hối được diễn tả một cách hết sức trong sáng: tội nhân đau khổ chỉ vì tội của chính mình… và tội chính là xúc phạm đến Chúa. Ítraen có quan niệm rất tích cực về tội. Tội nhân không dừng lại một mình trước xâu xé của lương tâm, nó đang đối diện với một Đấng yêu thương nó. Tất cả phát xuất từ Thiên Chúa. Hai mươi động từ ở thể truyền khiến, dành cho Thiên Chúa, và mỗi động từ này đều được dùng để nói lên rằng Thiên Chúa hành động trên hối nhân để xóa, rửa, làm tiêu tan, thanh luyện, làm hoan lạc, đổi mới…
 
Cùng đọc với Đức Giêsu

Khi Đức Giêsu muốn giải thích sự diệu kỳ của lòng tha thứ của Thiên Chúa, Ngài đã dùng dụ ngôn Người cha của đứa con hoang đường, và chính Ngài đã xử dụng những lời của Thánh vịnh 50: “Con đã phạm tội với trời và với Cha… Và rồi cũng như  tác giả Thánh vịnh, Ngài cũng diễn tả niềm vui tha thứ  bằng những khúc ca vũ điệu…

Đức Giêsu thiết lập bí tích thanh tẩy để tha mọi tội lỗi, đó là dấu chỉ của việc thanh tẩy: xin rửa con cho sạch,  con sẽ trắng hơn tuyết

Khi Ngài tha tội cho Mađalêna, người đàn bà tội lỗi, Ngài đã biến bà trở nên tông đồ, như Thánh vịnh nói đến: đường lối Ngài con sẽ dạy cho người tội lỗi… Chính bà là người chứng nhân đầu tiên Chúa Giêsu phục sinh và được sai đi loan báo cho các anh em (Ga 20,17)

Và khi Chúa Thánh Thần bằng hơi thở của Ngài thổi trên các tông đồ, Ngài đã tái tạo họ, cởi buộc lưỡi họ để họ ngợi ca Thiên Chúa.

Và sau cùng, Đức Giêsu đã khen anh luật sĩ  nhận định đúng: yêu mến Thiên Chúa và yêu tha nhân thì hơn  mọi  hy lễ (Mc 12, 33)
 
Cùng đọc với người thời nay

Căn nguyên của sự dữ. Khoa tâm lý ngày này chứng minh cho thấy con người bị chi phối bởi nhiều lực tất định có thể phát xuất từ những điều kiện thể lý, ảnh hưởng xã hội, thói quen…Tác giả Thánh vịnh cũng đã cảm nhận được sức nặng của những lực tất định ấy: dù rất có ý thức về điều dữ mình làm, nhưng vẫn cảm thấy không đủ sức thực hiện việc chỗi dậy, nên cần đến sự can thiệp của Thiên Chúa… Căn nguyên của tội nằm ngay chính trong thân phận con người, ngay trước khi có tội cá nhân:lúc chào đời con đã vương lầm lỗi, đã mang tội khi mẹ mới hoài thai.

Thế nhiên, đó không phải là định mệnh thuyết. Vâng, con biết tội mình đã phạm. Đây là một người có trách nhiệm, không tìm cách thanh minh cho mình. Không có kẻ thù nào ghê gớm cho phẩm giá con người bằng thái độ chắc chắn tự cho mình công chính. Lạy Chúa xin cho con biết rõ con. Xin giúp con ý thức về sự dữ con đã làm: những lỗi phạm vô thức, những ích kỷ được che đậy, những hèn nhát ẩn kín.

Quan niệm đúng đắn về tội. Đavít biết khi quyến rủ vợ của Uria và làm hại ông này… không phải chỉ là những sai lỗi làm cho ông xấu hổ. Chính Thiên Chúa là Đấng ông xúc phạm: tôi đã lỗi phạm đến Chúa.Tính chất nặng nề của tội ở chính liên hệ với Thiên Chúa siêu việt, một bất trung với tình yêu Chúa. Tôi chà đạp tình yêu của Đấng yêu tôi.

Quan niệm đúng về sự tha thứ. Là vấn đề của tình yêu. Lạy Chúa, xin rửa con sạch hết lỗi lầm. André Froissard đã viết: Đạo của chúng ta, Thiên Chúa chúng ta, luôn là những cuộc bắt đầu thật ngoạn mục: sức mạnh để ta được tái sinh. Và tác giả Thánh vịnh dùng thật nhiều từ để diễn tả cuộc đổi mới này. Đến độ ông xem như là một cuộc tạo dựng mới. Sự tha thứ không chỉ là quên đi quá khứ, một chất siêu tẩy, nhưng còn là một con người mới, mầu nhiệm thật cảm động được ngàn lần lập lại trong Kinh Thánh.

Liên đới tập thể. Tội là một thực tại cá biệt. Tuy nhiên Kinh thánh không ngừng cho ta biết những âm hưởng của tội vượt trên cả chính người tội nhân: khoa xã hội học hiện nay gọi là liên đới tập thể. Chúng ta đang sống trong một môi trường luôn có ảnh hưởng tương giao giữa ta và những người vật khác. Mỗi tội ta phạm đè nặng trên người anh em ta. Mỗi một quyết định, cố gắng sửa đổi đều góp phần cho đời sống người anh em ta tốt hơn. Thánh vịnh 50 đã nhận ra điều đó: tội lỗi và sự cải hối đều có ảnh hưởng đến kẻ khác. Khi hối cải trở về, tôi dấn thân giúp đỡ anh em, đường lối Ngài tôi sẽ dạy cho người tội lỗiai lạc bước sẽ trở lại cùng Ngài. Hội Thánh hiện nay đang làm sống lại ý nghĩa này của bí tích hòa giải. Một tâm hồn vuơn cao, nâng cao cả thế giới.
Khi đọc kinh Miserere, để xin tha tội, không chỉ là một hành vi cá nhân, nhưng là cùng tiến vào lịch sử cứu độ với Đức Giêsu cứu thế. Péguy nói: mỗi người chúng ta không lên trời một mình.

Lòng sám hối chân thật làm đẹp lòng Chúa. Kinh thánh thường quả quyết rằng Thiên Chúa không quan tâm đến những nghi lễ bên ngoài, nhưng chính cuộc sống thật. Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm, con có thượng tiến lễ toàn thiêu, Ngài cũng không chấp nhận. Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát, một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê.

Cuối cùng, không phải Thiên Chúa được gì khi chúng ta biết nhìn nhận tội lỗi mình. Tội là một cái gì tự hủy hoại con người, nguyên lý của sự chết. Điều mà Thiên Chúa quan tâm, theo Thánh vịnh, chính là con người không tự hủy diệt chính mình, chính là con người mặc lấy tấm lòng mới, một cuộc sống mới. Và khi cuộc sống trở nên tốt, họ cất cao tiếng hát chúc tụng: Bấy giờ Ngài vui nhận tế phẩm luật truyền, lễ vật toàn thiêu, lễ vật hiến tế; Bấy giờ thiên hạ giết bò tơ trên bàn thờ Chúa.

Canh tân bí tích hòa giải đi từ việc khám phá niềm vui được tha thứ và cử hành lễ hội tôn vinh lòng nhân từ của Thiên Chúa.
 
Noël Quesson, 50 Psaumes pour tous les jours, Tome I
Lm. Phêrô Phạm Ngọc Lê chuyển dịch
 
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét