Trang

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

NGỌN NẾN KHÔNG CHÁY


 

 

NGỌN NẾN KHÔNG CHÁY


            Nhà thơ nổi tiếng người Nga Gamzatovich Gamzatov có câu nói nổi tiếng:  “Nếu bạn bắn vào quá khứ bằng súng lục, thì tương lai sẽ bắn vào bạn bằng đại bác”.  Hãy từ bỏ nỗi đau của quá khứ để cuộc sống tươi đẹp hơn, bạn không thể nào sống mãi với quá khứ để rồi ảnh hưởng đến những người xung quanh.   Trong câu chuyện “Ngọn nến không cháy”, nỗi buồn của người cha vì mất con vô tình làm cho cô bé không thể lên thiên đàng vì nước mắt quá thương con của ông.

            Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc.  Một hôm, đứa bé gái chẳng may mắc một căn bịnh hiểm nghèo và ra đi mãi mãi.  Người cha quá đau khổ, tuyệt vọng, quay lưng lại với tất cả mọi người.  Ông chẳng thiết tha gì với cuộc sống nữa.  Ông tự nhốt mình trong phòng và khóc mãi.

            Một hôm, người cha ngủ thiếp đi và ông mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ.  Trong giấc mơ, ông gặp một đoàn người rước đèn.  Tất cả ngọn đèn đều lung linh toả sáng, trừ ngọn đèn của đứa bé cuối.  Đứa bé ấy cầm một ngọn nến không được thắp sáng.  Nhìn kỹ hơn, ông nhận ra đứa bé ấy chính là đứa con gái bé bỏng của mình.
Ông tiến lại gần và hỏi con rằng: “Tại sao nến của con lại không cháy?"  Bé gái đáp rằng: "Con đã cố lắm nhưng không được cha à!  Mỗi lần con thắp lên ngọn nến thì những giọt nước mắt của cha lại dập tắt hết ngọn nến của con".

Đến đó thì người cha choàng tỉnh.  Từ đó, ông lấy lại thăng bằng, lại sống vui vẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh bởi ông không muốn những giọt nước mắt của ông lại dập tắt ngọn nến hy vọng của con ông.

***************************************

Nước mắt chỉ có thể xoa dịu phần nào chứ không thể làm tan biến hoàn toàn nỗi mất mát lớn lao.  Hãy cứ khóc khi bạn cần, nhưng hãy đứng lên vững vàng bạn nhé!  Bởi ngoài kia, đâu đó, ở một nơi nào đó, người thân của bạn đang nhìn bạn mỉm cười.

Người đứng đầu, đôi khi phải đứng vững mà run, thì người dưới mới bớt khủng hoảng, thoái thác.

Con cái biết dựa vào đâu nếu không phải là cha mẹ.  Niềm tin cậy của chúng không thể là người ngoài.

Con cái sẽ nghe từng câu, nhìn từng cử chỉ và việc làm của cha mẹ để tin, nghe và theo.

Con cái sẽ dựa vào bức tường vững chắc là cha mẹ mà sống an vui, nên chúng sẽ hoang mang, sợ hãi, thất vọng khi thấy cha mẹ không còn cứng rắn nữa.

Con cái sẽ bị gục ngã nặng nề gấp nhiều lần, nếu thấy cha mẹ bị suy sụp tinh thần.
Con cái dựa vào hướng dẫn của cha mẹ để nhìn đến một tương lai tươi sáng, dù khó khăn mấy cũng cố vượt qua.  Nếu cha mẹ khi gặp đau thương mà bỏ cuộc thì chúng mất hết sức sống, nghị lực và hy vọng để chiến thắng bản thân cũng như nghịch cảnh.

Con người có thể mất mọi sự, nhưng hy vọng thì không thể đánh mất.  Vì hy vọng là tia sáng cuối cùng còn lại để con người cố trườn mình qua vũng lầy cuộc đời.  Và tin rằng ngày mai tốt hơn, sau cơn mưa trời lại sáng, sông có khúc người có lúc…

Mong sao mọi bậc phụ huynh luôn là chỗ dựa an toàn nhất của con cái, để tinh thần, tâm trí, lương tâm và lòng đạo đức, lòng hiếu thảo của chúng luôn được phát triển mạnh mẽ.

Ước rằng, mỗi cha mẹ luôn chỉ cho con cái thấy được ý nghĩa cuộc đời, và giúp chúng đạt được lý tưởng chúng.        

Nguyện xin mỗi cha mẹ giúp cho con cái biết cách để sống, sống tốt, sống có ích, để trở thành người của kiến tạo hoà bình và yêu thương, tha thứ và nhân từ…

Sưu tầm

***************************************

Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài.
Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống.
Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp.
Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh.
Ðường hy vọng do mỗi chấm hy vọng.
Ðời hy vọng do mỗi phút hy vọng.
 
ĐHY Nguyễn Văn Thuận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét