Trang

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

LỜI CHÚA MỖI NGÀY THỨ HAI TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN năm II




LỜI CHÚA MỖI NGÀY
THỨ HAI TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN năm II
Bài đọc: I Cor 2:1-5; Lk 4:16-30.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ :
Tôn trọng sự thật.
Thiên Chúa rất công bằng với mỗi người chúng ta. Ngài ban cho tất cả mọi người có cơ hội để lắng nghe Lời Chúa và lãnh nhận các ơn lành trước khi xét xử mỗi người. Nhưng có cơ hội đồng đều không bảo đảm kết quả sẽ giống nhau vì thái độ đón nhận của con người rất khác nhau. Có những người chỉ cần một lần nghe hay lãnh nhận họ đã nhận ra Sự Thật và cám ơn Chúa; đa số những người này lại là những Dân Ngọai. Có những người nghe đi nghe lại đã không nhận ra lại còn có những hành động nuốt chửng Sự Thật; đa số những người này lại là những người con trong gia đình và Giáo-Hội. Các Bài đọc hôm nay cho thấy sự kiện đáng buồn này.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Khôn ngoan của Thập Giá và khôn ngoan của con người.

Khôn ngoan của con người chẳng những không đủ để nhận ra những mầu nhiệm của Thiên Chúa mà đôi khi còn làm ngăn cản để hiểu những mầu nhiệm này. Thực tế cho thấy, những người quay lưng lại với Sự Thật của Thiên Chúa lại là những người học thức và khôn ngoan theo tiêu chuẩn của thế gian. Nhiều người trong giáo đòan Corintô của Thánh Phaolô thuộc lọai người này. Trong khi những người dễ nhận ra và tin vào sự khôn ngoan của Thập Giá là những người đơn sơ, ít học, và khiêm nhường. Thánh Phaolô chắc chắn đã có kinh nghiệm về điều này khi ngài viết những hàng sau đây: “Thưa anh em, khi tôi đến với anh em, tôi đã không dùng lời lẽ hùng hồn hoặc triết lý cao siêu mà loan báo mầu nhiệm của Thiên Chúa. Vì hồi còn ở giữa anh em, tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giê-su Kitô, mà là Đức Giê-su Kitô chịu đóng đinh vào thập giá.”
Để hiểu sự khôn ngoan của Thập Giá, con người cần có thái độ thích ứng: hòan tòan dựa vào Thánh Thần và quyền năng Thiên Chúa, chứ không cậy dựa vào sự khôn ngoan của con người. Điều này cần được áp dụng cho cả người rao giảng lẫn người lãnh nhận: “Vì thế, khi đến với anh em, tôi thấy mình yếu kém, sợ sệt và run rẩy. Tôi nói, tôi giảng mà chẳng có dùng lời lẽ khôn khéo hấp dẫn, nhưng chỉ dựa vào bằng chứng xác thực của Thần Khí và quyền năng Thiên Chúa. Có vậy, đức tin của anh em mới không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa.”

2/ Phúc Âm: Thái độ bóp nghẹt Sự Thật của những người đồng hương với Chúa.

Về quê để vinh quy bái tổ lẽ thay vì là một biến cố vui mừng đáng ghi nhớ , trớ trêu thay lại trở thành dịp để những người đồng hương tru diệt nhân tài số một của làng mình. Bắt đầu bằng việc Chúa vào hội đường ở Nazareth trong ngày Sabath và Người đọc đọan Sách Thánh của Isaiah: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa.” Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.
Theo lời tường thuật của Phúc Âm Luca: “Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.” Hai thánh sử Matthêu và Marcô nêu lý do tại sao sau cùng họ không tin vào Ngài là vì họ đã biết lịch sử của cha mẹ, anh chị em Ngài; trong khi thánh sử Luca cho lý do của sự không tin là vì Ngài không làm những dấu lạ ở giữa họ.
Một sự thật đáng buồn: “Không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.” Tục ngữ Việt-Nam có câu: “Một người làm quan cả họ được nhờ.” Có lẽ những người đồng hương ở Nazareth cũng nghĩ như thế và Chúa Giêsu cũng muốn như vậy, nhưng hai bên có hai cách nhìn khác nhau. Họ muốn Chúa trở thành cái máy làm phép lạ để thỏa mãn các nhu cầu vật chất của họ trong khi Chúa muốn họ hiểu biết Sự Thật lớn lao nhất Ngài là con Thiên Chúa, tin vào Ngài, và giữ các điều Ngài dạy để có sự sống đời đời.
Sự thật mất lòng: Các người ngọai gia đình cũng như Giáo-Hội có niềm tin vào Thiên Chúa mạnh hơn nhiều người trong gia đình và Giáo-Hội. Trong Phúc Ấm, đã nhiều lần Chúa nhắc nhở sự kiện đáng buồn này (Viên trưởng hội đường, Bà mẹ xứ Canaan, Người Samaria nhân hậu…). Tại sao điều này xảy ra? (1) Vì nghĩ mình khôn ngoan hơn và đã biết hết Sự Thật! (2) Vì đã quá quen với những lời giảng dạy nên không quí trọng nữa! (3) Vì đã quá quen với những ân huệ nhận được nên không còn thái độ biết ơn nữa! (4) Mất thái độ nhạy cảm với Sự Thật: Có mắt cũng như mù, có tai cũng như điếc, có trí khôn suy nghĩ nhưng không chịu suy nghĩ, và quả tim để rung động đã ra chai đá.
Thái độ quay lưng lại với Sự Thật như thế làm nản lòng các tiên tri. Có ích lợi chi đâu nếu họ làm việc vất vả mà không nhìn thấy kết quả! Tốt hơn là đem cho những ai biết lãnh nhận hơn. Những người còn trí khôn biết nhạy cảm với Sự Thật, những người trái tim vẫn còn biết ơn và biết nói lời cám ơn. Đau đớn thay những người như thế lại là những người dưng nước lã, những người Dân Ngọai mà Chúa Giêsu đưa ra hai trường hợp: “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Êlijah, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Israel; thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Zareptha miền Sidon. Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Êlisah, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Israel, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Syria thôi.”
Phản ứng mù quáng: Đã không đón nhận Sự Thật, họ để tính nóng giận làm chủ và muốn giết chết người nói Sự Thật! Phúc Âm tường thuật “Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.” Nếu những con người đã mất hết lương tri như thế, còn hy vọng gì để cải biến họ nữa? Là con người mỏng dòn dễ vỡ như vỏ trứng mà giờ đây còn cố gắng lấy sức để lao đầu vào đá, thì hậu quả phải lãnh nhận là tự họ chọn để lao đầu xuống vực sâu. Chúa có nhân từ bao nhiêu cũng chẳng cứu nổi những con người mù quáng ngông cuồng này, vì họ đã chọn để bị hư mất. Cách tốt nhất là Chúa để họ với tính mù quáng của họ, Người băng qua giữa họ mà đi.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Sự Thật của bài Phúc Âm vẫn nhan nhản trong gia đình, giáo xứ, và Giáo-Hội hôm nay. Mỗi người chúng ta cần cẩn thận xét mình để nhận ra chúng ta thuộc lọai người nào. Nếu thuộc những người biết lắng nghe và sống Lời Chúa, hãy tiếp tục con đường đó và cám ơn Chúa. Nếu thuộc lọai bưng tai bịt mắt trước Sự Thật, hãy vội ăn năn quay về khi còn có cơ hội để làm trước khi cơ hội bị lấy đi để trao cho người khác.
- Các tiên tri của Chúa không thể tiếp tục rao giảng cho những con người mù quáng, không những bưng tai bịt mắt trước Sự Thật, lại còn khinh thường và muốn tiêu diệt Sự Thật. Trong những trường hợp như thế, các tiên tri cũng phải làm như Chúa, bỏ kệ họ một mình và tiếp tục đến với những người khác.
- Chúng ta phải để Sự Thật hướng dẫn mình chứ mình không hướng dẫn Sự Thật theo ý thích và lợi ích của cá nhân mình.
Lm.An-tôn Đinh Minh Tiên, OP.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét