VUI HỌC THÁNH KINH TẬP 14 : Ô CHỮ TÂN ƯỚC 8
(TRONG Ô CHỮ TÂN ƯỚC 8 CÓ ÍT NHẤT 12 TỪ)
Các bạn thân mến,để hiểu biết và thêm lòng
yêu mến Thánh Kinh,
chúng ta cùng vui học
qua những ô chữ sau.
Bạn hãy tìm trong những ô chữ này
có bao nhiêu nhân vật và địa danh
được nói tới trong Tân Ước ,
sao cho chữ này tiếp cận chữ kia, ngang-dọc-xéo-ngược-xuôi,
mà không cách quãng.
Vd ô chữ 05 : ANNA, ELIA ...
Mọi trích dẫn và tên riêng
đều dựa trên bản dịch Thánh Kinh
Lời Chúa Cho Mọi Người 2005
của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ.
Chúc các bạn có những giây phút
vui và bổ ích.
VUI HỌC THÁNH KINH TẬP 14 : Ô CHỮ TÂN ƯỚC 8
(TRONG Ô CHỮ TÂN ƯỚC 8 CÓ ÍT NHẤT 12 TỪ)
LUY GONZAGA MARIA, CMC
8. TỪ GIÃ MẸ CON ĐI LÀM THÁNH
Chúa nhật thứ tư Mùa Chay năm 1749, có cha Cafarô, hai linh mục khác và thầy Onofrio thuộc dòng Chúa Cứu Thế đến làng Murô, nước Ý, để làm tuần Đại Phúc. Thánh Giêrađô, khi ấy 23 tuổi, đã tham dự đầy đủ chương trình tuần Đại Phúc, và còn phụ giúp thầy Onofrio lo bữa ăn, giặt quần áo cho các cha. Vào ngày cuối tuần Đại Phúc, Giêrađô đến gặp cha Cafarô và nói lên ước nguyện của mình:
- Thưa cha, xin cha vui lòng nhận con vào bậc nhì dòng cha!
Mấy ngày nay, cha đã để ý đến anh thanh niên này, cha thấy anh sốt sắng lạ thường. Cha đã tìm hiểu về Giêrađô thì được giáo dân cho biết anh là một người đầy lòng mến Chúa và yêu người, nhưng bản tính hơi khùng. Họ kể anh hay làm phép lạ; là thợ may nhưng chẳng lo làm ăn, chỉ suy gẫm rồi ngất trí.
Cha Cafarô thấy Giêrađô gầy còm ốm yếu, nên cha và các cha khác không đồng ý nhận. Mẹ của Giêrađô, bà Bênêđita, nghe tin con xin đi tu, bà đến gặp cha Cafarô:
- Thưa cha, xin cha đừng nhận cháu.
- Bà yên chí, chúng tôi không nhận con bà đâu. Nhưng xem ra anh ta quyết tâm lắm. Ngày mai, khi chúng tôi đi giảng nơi khác, bà hãy nhốt Giêrađô vào phòng và canh gác kỹ, kẻo anh ấy trốn khỏi nhà để theo chúng tôi.
Nghe lời Cha, hôm sau bà khóa cửa phòng thật kỹ. Giêrađô nói vọng ra:
- Mẹ ơi! Mở cửa cho con đi tiễn chân các cha.
- Con ơi! Con xin vào dòng bỏ mẹ một mình sao? Ở giữa đời, con cũng thờ phượng Chúa lo phần rỗi được mà! Hãy ở nhà với mẹ!
Sáng hôm đó, giáo dân ra tiễn các cha rất đông, tỏ lòng biết ơn các ngài đã kéo nhiều ơn Chúa xuống cho xứ đạo. Ngồi trên ngựa, cha Cafarô đảo mắt quan sát và vui mừng vì không thấy Giêrađô ra tiễn. Một lúc sau, bà Bênêđita ở nhà suy tính: “Giờ này có lẽ các cha đã qua đèo Crocelle, có thể cho con ra ngoài được rồi”. Nhưng khi mở cửa phòng ra, bà chưng hửng vì Giêrađô đã biến mất, để lại trên bàn một mảnh giấy:
“Từ giã mẹ con đi làm thánh.”
Thì ra Giêrađô đã trèo lên cửa sổ cao, dùng dây vải tuột ra ngoài, chạy theo các cha dòng Chúa Cứu Thế. Từ xa, cha Cafarô nhìn lại thấy Giêrađô đang chạy theo. Cha và mọi người dừng ngựa lại.
- Có việc gì mà anh chạy theo chúng tôi.
Giêrađô vừa thở vừa nói:
- Thưa cha, con ước ao đi tu, xin cha nhận con vào dòng cha.
- Cha đã nói với con nhiều lần, cha không thể nhận con được vì con không đủ sức khỏe để ở bậc nhì của dòng Chúa Cứu Thế đâu?
Các cha khác cũng phụ họa:
- Đúng vậy, con nên trở về làm thợ may giúp mẹ!
Giêrađô vẫn kiên tâm nài nỉ:
- Xin các cha thương nhận con. Con nghĩ là ý Chúa muốn con vào dòng các cha.
Cha Cafarô nói với các cha đồng hành:
- Thôi, mặc kệ anh ấy, ta đi ngay kẻo trễ.
Các vị quay ngựa, phi nước kiệu. Giêrađô vẫn không bỏ cuộc, anh lẽo đẽo chạy bộ theo sau. Đến Rinerô, Giêrađô vào gặp cha Cafarô nài nẵng tiếp:
- Xin cha cho con ở thử, nếu không được thì đuổi con về.
Nhưng cha Cafarô im lặng, không trả lời.
Trong khi các cha giảng tuần Đại Phúc ở đây, thì Giêrađô giúp thầy Onofrio như ở Murô. Anh vẫn làm hết việc này đến việc khác. Anh sốt sắng tham dự Thánh lễ, rước Chúa, cầu nguyện lâu giờ trước Nhà tạm. Anh khóc nhiều, tha thiết nài xin Chúa và Đức Mẹ cho anh được vào tu dòng Chúa Cứu Thế. Cha Cafarô thấy vậy tự nhủ: “Có phải là thánh ý Chúa không?” Cha vẫn ngần ngại vì sức khỏe yếu kém của Giêrađô. Ở bậc nhì trong dòng, ngoài bổn phận thiêng liêng, tu sĩ còn phải lao động tay chân nặng nề vất vả, ăn chay đánh tội ngày thứ sáu mỗi tuần...
Ngày hôm sau, Giêrađô đến quỳ trước mặt các cha và nói:
- Nếu các cha không nhận con, thì mỗi ngày sẽ thấy con có mặt trước cửa nhà dòng.
Cảm động trước ý muốn tu dòng mãnh liệt của Giêrađô, cuối cùng cha Cafarô buộc lòng phải chấp nhận. Ngài viết thư cho cha Lôrensô Antôniô, Bề trên tu viện Đêlixêtô: “Con xin gởi đến cha một thanh niên mới chỉ xin vào dòng, chắc chẳng làm được việc gì, vì sức khỏe yếu kém lắm; nhưng xét đáng nhận, vì anh ta nài xin con rất tha thiết, vả lại anh ta có tiếng là đạo đức ở Murô”.
Giêrađô vui mừng, vừa giữ chặt lá thư vừa chạy đến Đêlixêtô. Chiều hôm đó, khi trèo qua ngọn đồi cuối cùng, nghe tiếng chuông Truyền tin ở nhà thờ Đức Mẹ, Giêrađô quỳ xuống chắp tay nhìn trời cao, cảm ơn Chúa và Đức Mẹ đã nhận lời cho anh được vào dòng.
Nguồn: tinmung.net
LUY GONZAGA MARIA, CMC
8. TỪ GIÃ MẸ CON ĐI LÀM THÁNH
Chúa nhật thứ tư Mùa Chay năm 1749, có cha Cafarô, hai linh mục khác và thầy Onofrio thuộc dòng Chúa Cứu Thế đến làng Murô, nước Ý, để làm tuần Đại Phúc. Thánh Giêrađô, khi ấy 23 tuổi, đã tham dự đầy đủ chương trình tuần Đại Phúc, và còn phụ giúp thầy Onofrio lo bữa ăn, giặt quần áo cho các cha. Vào ngày cuối tuần Đại Phúc, Giêrađô đến gặp cha Cafarô và nói lên ước nguyện của mình:
- Thưa cha, xin cha vui lòng nhận con vào bậc nhì dòng cha!
Mấy ngày nay, cha đã để ý đến anh thanh niên này, cha thấy anh sốt sắng lạ thường. Cha đã tìm hiểu về Giêrađô thì được giáo dân cho biết anh là một người đầy lòng mến Chúa và yêu người, nhưng bản tính hơi khùng. Họ kể anh hay làm phép lạ; là thợ may nhưng chẳng lo làm ăn, chỉ suy gẫm rồi ngất trí.
Cha Cafarô thấy Giêrađô gầy còm ốm yếu, nên cha và các cha khác không đồng ý nhận. Mẹ của Giêrađô, bà Bênêđita, nghe tin con xin đi tu, bà đến gặp cha Cafarô:
- Thưa cha, xin cha đừng nhận cháu.
- Bà yên chí, chúng tôi không nhận con bà đâu. Nhưng xem ra anh ta quyết tâm lắm. Ngày mai, khi chúng tôi đi giảng nơi khác, bà hãy nhốt Giêrađô vào phòng và canh gác kỹ, kẻo anh ấy trốn khỏi nhà để theo chúng tôi.
Nghe lời Cha, hôm sau bà khóa cửa phòng thật kỹ. Giêrađô nói vọng ra:
- Mẹ ơi! Mở cửa cho con đi tiễn chân các cha.
- Con ơi! Con xin vào dòng bỏ mẹ một mình sao? Ở giữa đời, con cũng thờ phượng Chúa lo phần rỗi được mà! Hãy ở nhà với mẹ!
Sáng hôm đó, giáo dân ra tiễn các cha rất đông, tỏ lòng biết ơn các ngài đã kéo nhiều ơn Chúa xuống cho xứ đạo. Ngồi trên ngựa, cha Cafarô đảo mắt quan sát và vui mừng vì không thấy Giêrađô ra tiễn. Một lúc sau, bà Bênêđita ở nhà suy tính: “Giờ này có lẽ các cha đã qua đèo Crocelle, có thể cho con ra ngoài được rồi”. Nhưng khi mở cửa phòng ra, bà chưng hửng vì Giêrađô đã biến mất, để lại trên bàn một mảnh giấy:
“Từ giã mẹ con đi làm thánh.”
Thì ra Giêrađô đã trèo lên cửa sổ cao, dùng dây vải tuột ra ngoài, chạy theo các cha dòng Chúa Cứu Thế. Từ xa, cha Cafarô nhìn lại thấy Giêrađô đang chạy theo. Cha và mọi người dừng ngựa lại.
- Có việc gì mà anh chạy theo chúng tôi.
Giêrađô vừa thở vừa nói:
- Thưa cha, con ước ao đi tu, xin cha nhận con vào dòng cha.
- Cha đã nói với con nhiều lần, cha không thể nhận con được vì con không đủ sức khỏe để ở bậc nhì của dòng Chúa Cứu Thế đâu?
Các cha khác cũng phụ họa:
- Đúng vậy, con nên trở về làm thợ may giúp mẹ!
Giêrađô vẫn kiên tâm nài nỉ:
- Xin các cha thương nhận con. Con nghĩ là ý Chúa muốn con vào dòng các cha.
Cha Cafarô nói với các cha đồng hành:
- Thôi, mặc kệ anh ấy, ta đi ngay kẻo trễ.
Các vị quay ngựa, phi nước kiệu. Giêrađô vẫn không bỏ cuộc, anh lẽo đẽo chạy bộ theo sau. Đến Rinerô, Giêrađô vào gặp cha Cafarô nài nẵng tiếp:
- Xin cha cho con ở thử, nếu không được thì đuổi con về.
Nhưng cha Cafarô im lặng, không trả lời.
Trong khi các cha giảng tuần Đại Phúc ở đây, thì Giêrađô giúp thầy Onofrio như ở Murô. Anh vẫn làm hết việc này đến việc khác. Anh sốt sắng tham dự Thánh lễ, rước Chúa, cầu nguyện lâu giờ trước Nhà tạm. Anh khóc nhiều, tha thiết nài xin Chúa và Đức Mẹ cho anh được vào tu dòng Chúa Cứu Thế. Cha Cafarô thấy vậy tự nhủ: “Có phải là thánh ý Chúa không?” Cha vẫn ngần ngại vì sức khỏe yếu kém của Giêrađô. Ở bậc nhì trong dòng, ngoài bổn phận thiêng liêng, tu sĩ còn phải lao động tay chân nặng nề vất vả, ăn chay đánh tội ngày thứ sáu mỗi tuần...
Ngày hôm sau, Giêrađô đến quỳ trước mặt các cha và nói:
- Nếu các cha không nhận con, thì mỗi ngày sẽ thấy con có mặt trước cửa nhà dòng.
Cảm động trước ý muốn tu dòng mãnh liệt của Giêrađô, cuối cùng cha Cafarô buộc lòng phải chấp nhận. Ngài viết thư cho cha Lôrensô Antôniô, Bề trên tu viện Đêlixêtô: “Con xin gởi đến cha một thanh niên mới chỉ xin vào dòng, chắc chẳng làm được việc gì, vì sức khỏe yếu kém lắm; nhưng xét đáng nhận, vì anh ta nài xin con rất tha thiết, vả lại anh ta có tiếng là đạo đức ở Murô”.
Giêrađô vui mừng, vừa giữ chặt lá thư vừa chạy đến Đêlixêtô. Chiều hôm đó, khi trèo qua ngọn đồi cuối cùng, nghe tiếng chuông Truyền tin ở nhà thờ Đức Mẹ, Giêrađô quỳ xuống chắp tay nhìn trời cao, cảm ơn Chúa và Đức Mẹ đã nhận lời cho anh được vào dòng.
Nguồn: tinmung.net
LỜI GIẢI ĐÁP
VUI HỌC THÁNH KINH TẬP 14 : Ô CHỮ TÂN ƯỚC 7
(TRONG Ô CHỮ TÂN ƯỚC 6 CÓ ÍT NHẤT 11 TỪ)
E (Lc 3,28)DOT (Cv 14,12)
SÊM (Lc ,36)
SẾT (Lc 3,38)
AMỐT (Lc 3,25)
ĐÊMA (Cl 4,14)
MÔSÊ (Lc 16,31)
RÔĐÊ (Cv12,13)
RÔDÔ (Cv 21,10)
ROMA (Cv 28,2)
TÔMA (Ga 20,26)
NGUYỄN THÁI HÙNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét