Ánh Sáng Đức Tin
Đang sống trong Mùa Vọng, chuẩn bị Giáng Sinh, tôi chợt nhớ tới ca khúc “Mùa Sao Sáng” của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông , một ca khúc thường được nghe vang lên trong mùa Giáng Sinh, chắc hẳn nhiều người đã quen thuộc ca khúc này. Lời thoại mở đầu ca khúc này mang tâm tình của một người ngoại đạo: “Lạy Chúa, con là người ngoại đạo, nhưng tin có Chúa ngự trên cao”. Có thể nói rằng nghe ca khúc này phải nghe giọng trầm ấm và chắc giọng của ca sĩ Giao Linh mới “đã”.
Ca khúc “Mùa Sao Sáng” được viết ở âm thể Trưởng, với giai điệu giản dị nhưng vẫn sáng đẹp và nhẹ nhàng, nghe như thánh ca, và ca từ cũng đẹp: “Một mùa sao sáng, đêm Noel Chúa sinh ra đời, người hẹn cùng tôi ngày về khi đất nước yên vui. Quỳ lạy Mẹ Maria, lòng Mẹ từ bi bao la, tấu khúc nhạc lên xin ơn trên ban cho nhà Nam”. Ông không chỉ hướng về Chúa mà còn hướng về Mẹ Maria.
Ai cũng trải qua nhiều “Mùa Sao Sáng”, càng nhiều tuổi càng trải qua nhiều mùa Đông: “Từ mùa Đông trước qua mùa Đông tiếp theo sau này, người bạn còn đi mà niềm tin vẫn thắm trên môi”. Vấn đề là còn giữ được niềm tin, dù là niềm tin đời thường hoặc niềm tin tôn giáo. Nhưng chiến tranh và loạn lạc, cho dù “giặc tràn về quê hương tôi, giặc diệt niềm tin Kitô”, nhưng “lớp lớp đoàn chiên quyết sáng danh Chúa trên trời cao”. Và ông lại hướng về Đức Mẹ: “Lạy Mẹ đồng trinh ban ơn, người Việt cùng thương nhau hơn, đất nước này đây sáng đức tin Chúa trên trời cao”.
Không biết ông có niềm tin Kitô giáo hay không, nhưng các ca từ ông viết nghe đầy “chất” Công giáo. Phải chăng ông là người ngoại đạo nhưng luôn hướng về Chúa, luôn tin rằng “lớp lớp đoàn chiên quyết sáng danh Chúa trên trời cao” để “đất nước này đây sáng đức tin Chúa trên trời cao”? Và tôi gọi ông là người-ngoại-đạo-có-niềm-tin.
Mùa Sao Sáng lại về, ông tâm sự: “Đêm nay tôi nhớ người chưa trở lại, chênh chếch mùa sao lạc loài, ôi những mùa sao lẻ đôi! Cho tôi thương nhớ mùa sao ngày nào, thương những mùa sao hồng đào, ôi những mùa sao cách xa!”. Chiến tranh là thế, người tiền tuyến, kẻ hậu phương, yêu nhau mà không được gần nhau. Buồn lắm! Và nỗi nhớ ùa về ngập lòng, khoảng xa vắng mênh mông…
Mùa Sao Sáng dành cho mọi người, của mọi người, dù lương hay giáo: “Một mùa Đông giá hang Bêlem Chúa sinh ra đời, một trời đầy sao nghìn hào quang chiếu sáng ngôi cao. Lạy Mẹ Đồng Trinh ban ơn, người Việt càng thương nhau hơn, đất nước này đây sáng đức tin Chúa trên trời cao”. Da diết quá, tha thiết quá, tâm tình quá, chân thành quá!
Mùa Sao Sáng nên rất nhiều sao lấp lánh và nổi bật trên nền trời đêm đen: “Một mùa sao sáng ôi mùa sao chói chang muôn đời, vạn lời truyền rao nghìn hào quang chiếu sáng ngôi cao. Lạy Mẹ Đồng Trinh ban ơn, người Việt cùng thương nhau hơn, đất nước này đây sáng đức tin Chúa trên trời cao”.
Ở NS Nguyễn Văn Đông có điều gì đó đặc biệt, đó là ông luôn hướng tâm lên Đức Mẹ, ông cứ lặp đi lặp lại như một điệp khúc: “Lạy Mẹ Đồng Trinh ban ơn, người Việt cùng thương nhau hơn, đất nước này đây sáng đức tin Chúa trên trời cao”.
Một Mùa Sao Sáng nữa lại về, Ánh sáng Đức tin rạng ngời, xin cầu chúc mọi người được sống trong công lý và hòa bình đích thực: Giáng sinh An lành và Năm mới Hạnh phúc – Merry Christmas and Happy New Year.
TRẦM THIÊN THU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét