Chúa Nhật 5 tháng Ba, Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ 2 Mùa Chay.

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu.

Khi ấy, Đức Giêsu đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan là em ông Giacôbê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng. Và bỗng các ông thấy ông Môsê và ông Êlia hiện ra đàm đạo với Người. Bấy giờ ông Phêrô thưa với Đức Giêsu rằng: “Lạy Ngài, chúng con ở đây, thật là hay! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, một cho Ngài, một cho ông Môsê, và một cho ông Êlia.” Ông còn đang nói, chợt có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người!” Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất. Bấy giờ Đức Giêsu lại gần, chạm vào các ông và bảo: “Trỗi dậy đi, đừng sợ!” Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Đức Giêsu mà thôi. Đang khi thầy trò từ trên núi xuống, Đức Giêsu truyền cho các ông rằng: “Đừng nói cho ai hay thị kiến ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy.”

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em,

Vào Chúa nhật thứ hai Mùa Chay này, Tin Mừng Biến Hình được công bố. Chúa Giêsu đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan lên núi và tỏ cho các ông thấy Người trong tất cả vẻ đẹp của Người như là Con Thiên Chúa (x. Mt 17,1-9).

Chúng ta hãy dừng lại một chút trước cảnh tượng này và tự hỏi: Vẻ đẹp này bao gồm những gì? Các môn đệ thấy gì? Một hiệu ứng đặc biệt chăng? Thưa: Không, đó không phải như thế. Họ nhìn thấy ánh sáng thánh thiện của Thiên Chúa chiếu tỏa trên khuôn mặt và y phục của Chúa Giêsu, là hình ảnh hoàn hảo của Chúa Cha. Sự uy nghi của Chúa, vẻ đẹp của Chúa được tỏ lộ. Nhưng Thiên Chúa là Tình Yêu. Vì thế, các môn đệ đã được tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp và sự huy hoàng của Tình Yêu Thiên Chúa nhập thể nơi Đức Kitô. Họ đã được nếm trước thiên đường. Thật là một bất ngờ cho các môn đệ! Họ đã có khuôn mặt của Tình yêu trước mắt họ quá lâu mà không bao giờ nhận thức được nó đẹp như thế nào! Chỉ đến bây giờ họ mới nhận ra điều đó với niềm vui như vậy, với niềm vui vô cùng.

Thực ra, qua kinh nghiệm này, Chúa Giêsu đang huấn luyện họ, chuẩn bị họ cho một bước quan trọng hơn. Trên thực tế, ngay sau đó, họ sẽ phải nhận ra vẻ đẹp tương tự ở Ngài khi Ngài bị treo trên thập tự giá và khuôn mặt của Ngài sẽ bị biến dạng. Thánh Phêrô đấu tranh để hiểu: thánh nhân muốn dừng thời gian, “tạm dừng” khung cảnh, ở lại đó và kéo dài trải nghiệm tuyệt vời này. Nhưng Chúa Giêsu không cho phép. Thật vậy, ánh sáng của Ngài không thể bị giản lược thành một “khoảnh khắc kỳ diệu”! Như vậy nó sẽ trở thành một cái gì đó giả tạo, giả tạo đúng thế, một cái gì đó sẽ tan biến vào làn sương mù của tình cảm thoáng qua. Ngược lại, Đức Kitô là ánh sáng soi đường cho chúng ta như cột lửa cho dân trong hoang địa (Xh 13,21). Vẻ đẹp của Chúa Giêsu không làm cho các môn đệ xa rời thực tế cuộc sống, nhưng ban cho họ sức mạnh để theo Người cho đến tận Giêrusalem, cho đến tận thập giá. Vẻ đẹp của Chúa Kitô không xa lạ. Nó luôn đưa anh chị em về phía trước. Nó không làm cho anh chị em phải thoái lui nhưng tiến lên!

Anh chị em thân mến, Tin Mừng này cũng vạch ra một con đường cho chúng ta. Nó dạy cho chúng ta biết tầm quan trọng của việc ở lại với Chúa Giêsu ngay cả khi không dễ hiểu mọi điều Người nói và làm cho chúng ta. Thực vậy, chính nhờ ở với Người mà chúng ta học cách nhận ra trên khuôn mặt Người vẻ đẹp rạng ngời của tình yêu Người ban cho chúng ta, ngay cả khi nó mang dấu thánh giá. Và chính ở ngôi trường của Ngài, chúng ta học cách nhìn thấy vẻ đẹp giống nhau trên khuôn mặt của những người đi bên cạnh chúng ta hàng ngày - gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, những người chăm sóc chúng ta theo những cách khác nhau nhất. Bao nhiêu khuôn mặt rạng ngời, bao nhiêu nụ cười, bao nhiêu nếp nhăn, bao nhiêu nước mắt và vết sẹo biểu lộ tình yêu xung quanh chúng ta! Chúng ta hãy học cách nhận ra chúng và lấp đầy tâm hồn chúng ta với những biểu lộ ấy. Và rồi chúng ta hãy lên đường để đem ánh sáng mà chúng ta đã nhận được đến cho cả những người khác nữa, qua những hành động yêu thương cụ thể (x. 1 Ga 3:18), dấn thân vào những công việc hàng ngày của chúng ta một cách quảng đại hơn, yêu thương, phục vụ và tha thứ với nhau, nghiêm túc và sẵn sàng hơn. Việc chiêm ngưỡng những điều kỳ diệu của Thiên Chúa, chiêm ngưỡng khuôn mặt của Thiên Chúa, khuôn mặt tình yêu của Chúa, phải thúc đẩy chúng ta phục vụ người khác.

Chúng ta có thể tự hỏi: Chúng ta có biết nhận ra ánh sáng tình yêu của Chúa trong cuộc đời chúng ta không? Chúng ta có nhận ra niềm vui và lòng biết ơn trên khuôn mặt của những người yêu mến chúng ta không? Chúng ta có nhìn xung quanh mình để tìm kiếm những dấu hiệu của ánh sáng lấp đầy tâm hồn chúng ta và mở rộng chúng ra để chúng ta có thể đón nhận tình yêu và sự phục vụ không? Hay chúng ta thích ngọn lửa rơm của những ngẫu tượng khiến chúng ta xa lánh và khép kín chúng ta? Ánh sáng vĩ đại của Chúa hay ánh sáng giả tạo của ngẫu tượng. Tôi thích cái nào hơn?

Xin Mẹ Maria, Đấng đã giữ trong lòng ánh sáng của Con Mẹ trong bóng tối đồi Canvê, luôn đồng hành với chúng ta trên con đường tình yêu.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Anh chị em thân mến,

Những ngày qua, tôi thường nghĩ đến những nạn nhân của vụ tai nạn xe lửa xảy ra ở Hy Lạp. Nhiều người là sinh viên trẻ. Tôi đang cầu nguyện cho những người đã khuất. Tôi ở gần những người bị thương và thân nhân của họ. Xin Đức Mẹ an ủi họ.

Bây giờ tôi xin bày tỏ sự đau buồn về thảm kịch xảy ra ở vùng biển Cutro, gần Crotone. Tôi đang cầu nguyện cho vô số nạn nhân của vụ đắm tàu, cho người thân của họ và cho những người sống sót. Tôi bày tỏ lòng cảm kích và lòng biết ơn của mình đối với người dân và các tổ chức địa phương vì sự đoàn kết và lòng hiếu khách của họ đối với những anh chị em của chúng ta. Tôi nhắc lại lời kêu gọi của mình với mọi người để những bi kịch tương tự không lặp lại. Hãy ngăn chặn những kẻ buôn người để chúng không tiếp tục cướp đi mạng sống của biết bao người dân vô tội! Xin cho những cuộc hành trình của hy vọng không bao giờ bị biến thành những cuộc hành trình của cái chết. Cầu mong vùng nước trong vắt của Địa Trung Hải không bao giờ bị nhuộm máu bởi những tai nạn thương tâm như vậy nữa! Xin Chúa ban cho chúng ta sức mạnh để hiểu và để khóc.

Tôi xin chào tất cả anh chị em, những người từ Rôma và những người hành hương từ Ý và nhiều quốc gia khác nhau. Đặc biệt, tôi xin chào cộng đồng Ukraine từ Milano đã đến đây nhân dịp kỷ niệm 400 năm cuộc tử đạo của Thánh Giám mục Josaphat, người đã hiến mạng sống mình cho sự hiệp nhất các Kitô hữu. Anh chị em thân mến, tôi ca ngợi những nỗ lực của anh chị em trong việc chào đón những đồng bào của anh chị em đã chạy trốn khỏi chiến tranh. Xin Chúa, qua lời chuyển cầu của Thánh Josaphat, ban bình an cho người dân Ukraine đang bị vùi dập.

Tôi chào những người hành hương từ Lithuania và cộng đồng Lithuania ở Rôma đang mừng lễ Thánh Casimir, cũng như cộng đồng Công Giáo Rumani từ Zaragoza, Tây Ban Nha, và các nhóm giáo xứ đến từ Murcia và Jerez de la Frontera, Tây Ban Nha; và từ Tbilisi, Georgia.

Tôi chào các tín hữu từ Burkina Faso, các ứng viên Thêm Sức từ Scandicci và từ Anzio; các tín hữu từ Capaci, Ostia và San Mauro Abate ở Rôma.

Tôi chúc tất cả anh chị em một ngày Chúa Nhật tốt lành. Xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc anh chị em bữa trưa ngon miệng và xin chào tạm biệt.

Source:Dicastero per la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana