Vấn đề liên quan đức tin và khoa học là vấn đề “nóng” của mọi thời, nhất là trong thời đại khoa học ngày nay.
Đây là các tranh luận về vấn đề khoa học và Thiên Chúa. Có cuộc tranh luận về vũ trụ học cho rằng có nguyên nhân và hệ quả, như vậy phải có người tạo nên – tức là Tạo Hóa. Cuộc tranh luận về bản thể học cho rằng có tư tưởng trong chúng ta, như vậy Thiên Chúa là nguyên nhân. Cuộc tranh luận về nhân chủng học cho rằng các giá trị luân lý tuyệt đối vì người ta cảm nghiệm được Thiên Chúa, như vậy Ngài hiện hữu. Cuộc tranh luận về thuyết mục đích quan tâm trật tự và kế hoạch, như vậy phải có người Tạo Hóa.
VỤ BIG BANG – TS Wickman nói: “Khi tôi nhìn vào những gì khoa học cho chúng ta biết về sự hiện hữu của Thiên Chúa, điều tôi tìm kiếm là chứng cớ chúng ta có và cho biết rằng chính Thiên Chúa là lời giải thích đúng nhất. Đã có các chứng cớ tích lũy về cách thức big bang của vũ trụ – chúng ta gọi là Vụ Nổ Lớn. Điều đó cho biết rằng đã có một sự khởi đầu. Từ điểm khởi đầu này, không gian, vật chất và thời gian đã xuất hiện. Sáng Thế cho biết rằng Thiên Chúa đã tạo nên trời và đất, vụ big bang cho chúng ta biết chắc rằng đã có sự khởi đầu. Những người có niềm tin có thể cúi đầu khép nép vì điều đó căn cứ vào tự nhiên, nhưng thực tế là vụ big bang chính là Thiên Chúa”.
MỘT SỰ KHỞI ĐẦU – Thiên văn học chứng tỏ rằng vũ trụ bao la được đan kết rất tài tình, và cho chúng ta thấy rằng có một người tạo dựng rất hợp lý. Trước vụ big bang đã có tình trạng ổn định để “giữ” cho vũ trụ luôn hiện hữu. Nhiều khoa học gia và triết gia rất thoải mái về điều này vì không cần cách giải thích nào khác. Khi có nhiều chứng cớ về vụ big bang, nhiều người cảm thấy không thoải mái về cách chúng ta phải xử lý về sự khởi đầu này. Rõ ràng là nếu đã có một sự khởi đầu thì phải có một người bắt đầu hoặc nguyên nhân tạo nên.
QUY LUẬT GOLDILOCKS – Khoa học gọi là “Vùng Goldilocks” (*). Hãy nhìn trái đất. Nhiệt độ, nước, đất mênh mông, và cách chúng phụ thuộc lẫn nhau. Các đặc tính hài hòa của trái đất, phức tạp như chính nó, làm cho hành tinh này có thể cư ngụ, đó là cách giải thích về sự sáng tạo. Quy luật Goldilocks cho rằng phải có cái gì đó trong những “khe” nhỏ hẹp thay vì cực độ. Khoảng cách từ trái đất tới mặt trời, kích cỡ của nó, tầng khí quyển, vùng từ tính, xoay quanh 24 giờ, và trục nghiêng của trái đất cho chúng ta có bốn mùa tuyệt vời. Đó chỉ là điển hình nhỏ, nhưng còn có hàng chục thông số khác cần xảy ra để trái đất đúng trật tự cho chúng ta sống.
TRẬT TỰ – Để có trái đất hài hòa như vậy thì phải có Tạo Hóa. Một số người cố gắng tính toán tính khả dĩ của việc làm cho trái đất hài hòa, nhưng đó là chuyện không thể. Chẳng khác gì muốn trích ra một nguyên tử từ vô số vũ trụ khác, và các nhà thống kê có thể nói rằng “đó là điều hoàn toàn bất khả thi”. Nghĩa là trái đất đã được Tạo Hóa thiết kế đặc biệt cho sự sống. Thật vậy, vũ trụ được thiết lập trật tự theo quy luật vật lý phù hợp mà chúng ta có thể nghiên cứu và hiểu được.
SỰ SỐNG Ở NƠI KHÁC – TS Wickman nói: “Tôi không biết có sự sống ở các hành tinh khác hay không. Nhưng tôi hơi ngạc nhiên là chúng ta có phải là loài thông minh duy nhất được Thiên Chúa tạo nên hay không. Có thể là kiêu ngạo khi chúng ta nghĩ mình là loài thông minh duy nhất”. Vũ trụ rất bao la, một vũ trụ đa dạng khác có thể còn lớn hơn, nhưng tôi không bị đe dọa với ý tưởng về vũ trụ đa dạng. Luôn có một thời kỳ điều chỉnh mà đức tin phải trải qua, mỗi khi khoa học có một phát hiện mới. Hàng trăm năm trước, các triết gia tự nhiên cũng đã tin rằng trái đất nằm ở tâm điểm của mọi thứ. Tư tưởng về những thứ không biết khiến người ta... sợ lắm!
Khoa học không là mối đe dọa đối với đức tin, nhưng khoa học chứng tỏ có Thiên Chúa hiện hữu. Đó là điều TS Wickman chia sẻ, và bà tái xác nhận rằng chúng ta tin vào Đấng Tạo Hóa vô cùng kỳ diệu – Thiên Chúa Ba Ngôi hằng sinh và hằng hữu.
TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ Beliefnet.com)
(*) Chuyện kể rằng, có cô bé tên là Goldilocks bị lạc trong rừng. Cô đi mãi và cuối cùng đến một ngôi nhà nhỏ của gia đình gấu gồm gấu bố, gấu mẹ và gấu con. Khi vào trong nhà, Goldilocks nhìn thấy ba chiếc ghế: chiếc thứ nhất quá cao, chiếc thứ hai quá rộng, chỉ có chiếc thứ ba vừa vặn. Cô ngồi lên chiếc ghế thứ ba. Cô bé lại nhìn thấy ba đĩa súp ở trên bàn: đĩa thứ nhất quá nóng, đĩa thứ hai quá nguội, đĩa thứ ba rất vừa. Cô bé ăn đĩa súp thứ ba. Cô bé đi lên thang gác và nhìn thấy ba chiếc giường: chiếc thứ nhất dài quá, chiếc thứ hai rộng quá, chỉ có chiếc thứ ba vừa vặn. Cô bé leo lên chiếc giường thứ ba và ngủ ngon lành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét