MẸ KHÓC CON. thơ
Giữa
đất trời bao la
Không
gian sao rất lạ
Trời
chiều sao vội vã
Bóng
tối trùm phủ vây.
Trời
đất sao rạn vỡ !
Mồ
mã đã bật tung
Màn
Thánh sao xé toạc !
Âm
thanh quá não nùng.
Trên
đồi cao gió lộng
Con
Thiên Chúa hiến thân
Làm
lễ vật hy sinh
Cứu
loài người tội lỗi.
Mẹ
Người bao khổ não
Nhìn
Con yêu thảm thương
Chết
trần truồng nhục nhã
Giữa
hai kẻ bất lương.
Mẹ
ơi, dưới thập tự
Lòng
Mẹ có nát tan
Tim
Mẹ có ngập tràn
Lời
xin vâng phó thác.
Con
nghe rõ gió chiều
Gọi
khản giọng không gian
Như
những vết dao đâm
Vào
trái tim của Mẹ.
Thập
tự giá nhuộm đỏ
Cả
trời chiều máu loang
Giọt
máu nào Mẹ chảy
Trong dòng lệ hiến dâng !
Hai
ngàn năm có lẻ
Trái
tim Mẹ nát tan
Cô
đơn bên tượng Chúa
Giữa
nhân gian lưu đày.
Giữa
dòng đời giông bão
Giọt
nước mắt tuôn rơi
Mẹ
ơi, xin cùng Mẹ
Được
hiến dâng cuộc đời.
GB. NGUYỄN THÁI HÙNG
12.2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét