Dân chúng vui mừng vang ca đón chào Đức Kitô, ngồi trên lưng lừa tiến vào thành thánh Jerusalem. Người ta mượn con lừa của người nông dân, trải áo vải trên đó cho Đức Kitô cưỡi lừa tiến đi. Hai bên đường, dân chúng người vỗ tay, kẻ bẻ vội cành lá bên đường hoan ca, đón chào. Trên đường đi có chỗ người ta còn rải cành lá tươi trên mặt đường cho Đức Kitô tiến bước. Đám đông ca vang tận trời xanh. Tiếng vang vọng đó vang xa mãi, xa mãi cho đến khi chúng biến mất vào không trung. Danh vọng trần gian là thế đó, chúng đến rất mau, ra đi rất lẹ. Đến ồn ào, náo nhiệt. Đi âm thầm, lặng lẽ, từ từ biến mất. Đức Kitô vào thành thánh trong vinh quang. Vinh quang đó dài không quá vài giờ. Sau đó là cuộc thương khó kéo dài vài ba ngày.

Người phản bội lại là người thân cận càng làm cho sự việc trở nên tồi tệ hơn. Juda Iscariot là một trong số mười hai đệ Đức Kitô tuyển chọn. Juda ngầm cấu kết với nhóm Thượng Tế đền thờ phản bội Đức Kitô. Ông đồng í chỉ điểm cho họ bắt Đức Kitô. Để trả công, nhóm Thượng Tế chi cho ông ba chục đồng bạc. Ngay sau đó nhóm Thượng Tế cấu kết với Kinh Sư và Kì Mục tìm cách thực hiện cho bằng được í tưởng triệt tiêu Đức Kitô. Họ đồng í kết liễu cuộc đời Đức Kitô bằng bản án tử hình. Việc đưa ra toà xét xử cách chóng vánh, chỉ là hình thức trá hình, che mắt quần chúng. Nếu ai đó thắc mắc, họ có cách biện báo.

Điều gì dẫn đến việc Juda phản bội Đức Kitô đến nay vẫn còn là một bí ẩn. Bởi chỗ Juđa không thiếu tiền. Cần bất cứ điều gì Đức Kitô đều cung cấp đầy đủ. Ông hiện đang giữ chức thủ quĩ cả nhóm, lúc nào cũng sẵn tiền đủng đỉnh. Juda quí mến Đức Kitô, nhưng có lẽ ông quí tiền hơn nên tìm cách bán Thầy.

Kẻ thù không chung bàn, chung tiệc. Điều này cho thấy Đức Kitô biết Juđa phản bội nhưng Ngài vẫn yêu mến Juđa, vẫn coi ông là một trong số các môn đệ, và vẫn mời ông ngồi chung bàn với Ngài. Trong bữa Tiệc Li, Đức Kitô cầm bánh, dâng lời tạ ơn rồi trao cho các môn đệ. Juđa cũng nhận phần bánh Đức Kitô trao. Đức Kitô loan báo tin buồn. Ngài cho biết trong số những kẻ ngồi chung bàn có kẻ phản bội Ngài.

Các tông đồ lần lượt lên tiếng 'Chắc chắn không phải là con' Mk 13,20. Đến lượt Juđa, ông cũng lên tiếng như thế. Đức Kitô biết Juđa nói dối, nhưng Ngài không chất vấn. Cho đến giờ này, ngoài Đức Kitô ra, không môn đệ nào biết việc Juđa rấp tâm thực hiện.

Sau khi nhận bánh từ tay Đức Kitô, ông ăn bánh; liền sau đó ra đi lẩn mình trong bóng tối. Các môn đệ khác nghĩ, Juđa ra đi vì ông cần mua thêm gì đó chuẩn bị cho ngày lễ Vượt Qua. Các ông đã sai lầm. Juđa ra đi không phải để mua mà để bán. Ông ra đi bán Thầy, bán tình thương Thầy dành cho. Ông bán tình nghĩa giữa các môn đệ, bán lòng Thầy tin ông. Bán tình thân hữu. Một khi Juđa đồng í bán Đức Kitô, nhóm Thượng Tế chắc chắn không để cho Juđa đổi í. Sự việc đến lúc này coi như ngoài tầm kiểm soát của Juđa. Juđa không có khả năng thay đổi sự việc. Juđa nhắm mắt bước đi trong bóng tối.

Sau bữa Tiệc Li, các môn đệ theo Đức Kitô lên vườn Cây Dầu. Tại đây, Đức Kitô một mình cầu nguyện, còn các môn đệ khác, phần vừa say, vừa mệt đều thiếp đi. Đức Kitô trở lại lần thứ hai thấy các ông vẫn còn đang ngon giấc. Lần thứ ba, Ngài bảo các ông. Thức dậy đi. Giờ đã đến, Kẻ nộp Thầy đã xuất đầu, lộ diện. Các ông tỉnh cơn ngủ. Juđa đến ôm Đức Kitô hôn Người. Đức Kitô thân thiện, nhỏ nhẹ nói với ông:

Juđa, anh dùng cái hôn mà nộp Con Người sao? Lk 22,48.

Đến lúc này ngoài Đức Kitô ra không còn ai có thể cứu vãn tình thếu. Đức Kitô tạo cho Juđa cơ hội cuối để Juđa thống hối. Juđa bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng đó. Khi phạm tội người ta bỏ ngàn vàng đổi lấy đồng bạc. Thiệt thòi thế mà nhiều người vẫn coi đó là hành động khôn ngoan. Tội làm cho người ta ra mù quáng. Tự cho cái khờ dại của mình là khôn. Juđa từ chối sự giúp đỡ của Đức Kitô và của các môn đệ khác.

Juđa nhận tiền. Ông rất vui. Niềm vui đó mau chóng tàn phai khi ông biết người ta sẽ giết Thầy ông, Đức Kitô. Ông hối hận, mang tiền trả lại nhóm Thuợng Tế. Họ không nhận, ông quăng tiền lại, tháo chạy. Tội sinh ra tội. Ông phạm tội khác lớn hơn tội cũ. Ông tin là tội ông không thể tha. Ông thật sai lầm. Tình Chúa cao hơn tội ông phạm. Tình Chúa mạnh hơn tội ông phạm. Thay vì quay về thống hối, ăn năn, ông tự kết liễu đời mình. Kết liễu cuộc đời đã không giải quyết được gì, còn làm cho vấn đề trở nên phức tạp hơn.

Sau khi đóng đanh Đức Kitô vào thập giá, nhóm Thượng Tế, Kinh Sư và Kì Mục mở tiệc mừng. Niềm vui vừa trọn ba ngày. Tin Đức Kitô sống lại từ cõi chết làm cho các ông giật nảy mình, mất ăn, mất ngủ cho đến khi các ông nhắm mắt lìa đời. Niềm vui trần thế chóng qua, mau tàn là thế.

Đức Kitô chịu đau khổ trong tay con người và sau ba ngày Ngài sống lại vinh quang. Ngày nay vẫn còn nhiều người không hiểu là Đức Kitô chọn cách chết đau thương trên thập tự để diễn tả tình thương cứu rỗi dành cho nhân loại. Ngài sống lại vinh quang, ban cho những ai tin vào Ngài nhiềm vui sống lại, tươi mát như cây lúa mới trổ sinh bông trái từ hạt lúa mì gieo vào lòng đất.

TiengChuong.org