HÀNH HƯƠNG THỜI TÂN THƯỚC - PHẦN 3: ĐỨC GIÊSU, NGƯỜI HÀNH HƯƠNG CHỊU CHẾT ĐỂ CỨU ĐỘ CON NGƯỜI
Ý NGHĨA VÀ LỊCH SỬ DỤNG CỦA HÀNH HƯƠNG
CHƯƠNG 2: HÀNH HƯƠNG THỜI TÂN ƯỚC
Phần 3: ĐỨC GIÊSU, NGƯỜI HÀNH HƯƠNG CHỊU CHẾT ĐỂ CỨU ĐỘ CON NGƯỜI
Sau khi bị bắt tại Vườn Cây Dầu, mờ sáng, chiến binh tráng lệ cùng các thành viên trong Thượng Hội Đồng [1] điệu Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta đến dinh tổng trấn Philatô. Cả đoàn đi băng qua nội thành lúc mọi người trong nhà còn yên giấc. Tuy nhiên, tiếng hét của quân lính, tiếng lẻng của xiềng xích và lộc cột của Viết goc đập đường xuống cuối Đức Giêsu đi, đã nhanh chóng bắt dân thành thành mất ngủ. Người ta kéo ra xem chuyện gì đang xảy ra.
Cô bé chút tin tức ông Nazarét, người Nazarét, bị bắt qua đêm và đang được xử lý nhanh chóng khắp nơi. Tin giật gân cũng vượt qua những cửa thành đến các làng phụ cận Giêrusalem. Ai nghe cũng ngơ ngác. Kẻ yêu quý hoặc có cảm tình với Thầy lấy làm thương xót vì biết Thầy vô tội; người ghét Thầy thì hả hê vì cho rằng ông Jesus đã phạm thượng tự nhận mình là Con Thiên Chúa. Thế là hai dòng người sửa đổi về dinh Philatô để theo dõi phiên bản mỗi lúc đông lạnh.
Một số môn đệ cùng mấy người phụ nữ đã đi theo sau Thầy sáng nay. Người thì khóc thương cho Thầy, kẻ khác hy vọng Thầy được tha. Chúng tôi cũng có thể xin được nên đồng bộ dạng với Người [2] trong sự cố gắng này. By nhiều người trong chúng ta ta tin rằng Thầy chịu mọi sự vì yêu mến và vâng theo ý Chúa Cha; sau nữa là để cứu con người, cứu cả tôi nữa. Thầy Giêsu đang cam chịu chết vì tôi.
Người dùng nhanh chóng có mặt ở dinh Philatô. Hiện nay khu vực dinh dưỡng là nhà thờ chính tòa “ Ecce Humo- Đây Là Người ” thuộc dòng sơ đồ Sion người Pháp quản lý. Tất nhiên đây là một cơ sở phức tạp và được bảo vệ nghiêm ngặt vì bên trong tổng trấn Philatô ngụ ý. Ông đại diện cho đế quốc La Mã quản lý cả vùng Giuđê này, bởi ông có toàn quyền dân sự để giữ một ninh trật tự cho thành Giêrusalem.
Thầy bị người ta quấn chặt tay, hai bên là toán chiến binh hung hồng cặp. Họ không hướng dẫn Thầy vào trong nhà vì sợ bị ô nhiễm. Ai cũng biết đó là địa hạt của người ngoại giáo, của quân ngoại bang, nên họ ồn ào yêu cầu Philatô ra xử lý dự án. Trong lúc chờ tổng trấn ra, chúng tôi muốn mon men lại gần Thầy.
1. Đức Giêsu là Con Chiên đặt trên bàn thờ
Có cách nào khác để Thiên Chúa Cứu Độ chúng ta không? Nhớ lại mấy ngày trước, trong vườn cây dầu, vui lòng Đức Giêsu xao xuồi hồi, mồ hôi Người như những mùi mủ rơi xuống đất (Lc 22,44). Đúng rồi, Đức Giêsu yêu quý sự sống này. Là con người, Thầy chạy sợ hãi trước giờ gây ra cho Người đau khổ và chết chóc. Khi ở Vườn Dầu, Đức Giêsu đã xin Chúa Cha cửa hàng đắng xa Người. Hóa ra cái chết luôn cho người ta sợ hãi và muốn tránh nó [3] .
Tuy nhiên, ý Chúa Cha nhiệm huyền muốn dùng chính thịt và Con một của Ngài để cứu độ nhân loại. Đó là ý Cha, và ý Thầy muốn nên một với ý Cha. Vì yêu mến Cha nên Thầy hoàn toàn chấp nhận uống chén Cha trao. Tôi khó hiểu về một quyết định lạ lùng như thế. Chúng tôi nhìn lên Chúa Cha, hướng mắt về Thầy để hy vọng nhận được chút ánh sáng cho vấn đề này.
Thầy là mục tử nhân lành sống chết cho bay chiêng. Đây là hình ảnh rất phổ biến trong các thánh đường khi chúng ta đi hành hương. Đúng rồi, không có tình thương nào cao hơn tình thương của người đã sinh mạng vì bạn sở hữu mình. Hơn nữa đệ đệ, bạn và tôi là bạn hữu được Thầy hy sinh mạng sống để cho con người được sống. Bản tiếng Anh: “Không có tình thương nào lớn hơn tình thương hy sinh mạng sống vì bạn hữu.” (Ga 15,13).
Thánh Gioan tinh tế định nghĩa chính xác về tình yêu. Một tình yêu cao thượng là “ nằm xuống – đặt để ” mạng sống của mình trên bàn thờ để hiến tế vì bạn hữu của mình. Trong hành động yêu thương này, kẻ giết người dâng mạng sống hoàn toàn trong tay Chúa Cha, dành cho nhân loại. Giờ đây, món quà tặng chiên đã sẵn sàng được đặt trên bàn thờ. Thầy không nắm giữ mạng sống cho riêng mình. Phải chăng đó cũng là lời mời gọi cho tôi hoa hồng xông hơi để tử vì đạo, chết phi đoàn chiên, dù điều đó đẹp ý Cha. By thế đặt để mạng sống mình trên bàn thờ, sẵn sàng cho sứ mạng Thiên Chúa trao là nghĩa cử mà thầy Chúa Giêsu đã làm trong vườn cây dầu. Thầy đặt cuộc sống của Thầy hoàn toàn trong tay Chúa Cha, để chấp nhận đắng Cha trao. Giờ đây sống chết là làm Cha định khoản và Thầy đã thi hành thánh ý nhiệm này.
2. Đức Giêsu trong dinh tổng trấn Philatô
Philatô hỏi giới lãnh đạo tố cáo ông về tội gì? Đương nhiên họ phải tìm đủ lý do để kết luận ông Jesus. Đây là ba lý do họ đưa ra:
Một. Sách động dân tộc của chúng tôi
Từ ngày Đức Giêsu làm cho người ta biết rằng Ladarô sống lại ở Bêtania, rất nhiều người theo Đức Giêsu. Trước mối nguy hiểm dân chúng sẽ bỏ đạo truyền thống mà theo ông Jesus, giới tôn giáo đã trưng bày Thượng Hội Đồng để quyết định diệt Ngài. Là người có trách nhiệm quản lý và hướng dẫn dân dân, họ theo truyền thống tôn giáo của cha ông, tự nhiên họ hoang mang vì sự xuất hiện của Đức Giêsu. Họ chỉ định Đức Giêsu kéo bạn bè để chống lại luật lệ và tôn giáo. Bằng chứng là từ khi dân chúng nhận ra lời thầy Phật giảng có uy quyền, không như những thượng tế kinh sư, họ đã theo Thầy ngày càng nhiều. Bởi đó, họ cho động thái ấy là sách động dân tộc.
Đó cũng là lý do mà văn bản của buổi họp Thượng Hội Đồng cách đây mấy ngày trước ghi nhận. “Bát các thượng tế và các Pharisêu triệu tập Thượng hội Đồng và nói: " Chúng ta phải làm gì ở đây? Người này làm nhiều dấu lạ. Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Mã sẽ đến nơi hủy bỏ các thánh địa của dân tộc ta". Một người ở Thượng Hội Đồng tên là Caipha, làm thượng tế năm ấy nói rằng: “Các ông không hiểu gì cả, các ông cũng nghĩ đến điều lợi cho các ông là: thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân tiêu diệt" (Ga 11,47-51).
b. Dân chúng phản đối việc miễn thuế cho Xêda [4]
Đương nhiên những ai phản đối thuế cho nhà nước thường bị quy vào tội phạm pháp, được chính quyền truy tố. Thời Đức Giêsu, những người trốn thuế hay phản ánh mức thuế sưu tập cao, có nghĩa là họ chống lại quyền lực và lợi ích của đế quốc. [5] trả lại nguồn lợi chính của người La Mã trên vùng đất này là những đồng thuế họ thu từ dân dân. Thuế nặng cao là cách họ bóc lột dân Do thái. [6] Do đó, ai cả gan trốn thuế hoặc phản ánh chính sách tài khóa khóa này của đế quốc là điều nguy hiểm, phạm pháp.
By thế có thời gian tôn giáo thử Đức Giêsu rằng có nên nộp thuế cho Xêda không? Một câu hỏi lưỡng đao luận, trả lời kiểu nào cũng chết: Có thì chống lại dân tộc mình, không thì chống lại chính quyền Mã. Đức Giêsu xin một đồng tiền, và trên đó có giải hình hoàng đế Xêda [7] , Thầy nói: “Của Xêda trả cho Xêda, của Thiên Chúa trả cho Thiên Chúa.” Lần đó họ không bắt được gì và lặng lẽ bỏ về. Hôm nay trong phiên tòa này, họ lại mẹo lên lý do này để phân công cho Thầy là một người trốn thuế tay sách động.
c. Thầy Giêsu Đấu mình là Mêsia, là Vua
Đây là lý do thuộc về tôn giáo của người Đỗ Thái, không liên quan đến luật dân sự. Giai đoạn Mêsia chỉ dành cho nội bộ niềm tin của người Do Thái vì họ đang chờ đợi một lần đến từ Đức Chúa giải phóng dân tộc họ. Mêsia chính là sản phẩm được Thiên Chúa sai đến, Giải thưởng sẽ là vua Ítraen, vua của người Đô Thái.
Hãy ngước nhìn Thầy lúc này để nhớ lại những điều Thầy khẳng định căn tính của mình: “Thầy là Lô Mêsia, là Trận Chết, Con Thiên Chúa hằng sống.” Thầy đã khen ông rồng khi ông nói đúng căn tính của Thầy. Lúc trước ở nhà ông Caipha, trước cả Thượng Hội Đồng, một lần nữa Thầy cũng xác định: Thầy là Con Thiên Chúa, là Đắm Mêsia. (Lc 22,70).
Vì không tin Thầy là Trầm Mêsia thật [8] , nên họ quy dự án cho Thầy nói phạm thượng, vì Thầy gọi Đức Chúa của họ là Cha. Biết sao được, vì thực sự căn tính của Thầy là thế, nên có thì Thầy nói có, Thầy đâu thêm lễ điều chi ngược với căn tính của mình. Chỉ có điều nhiều người lúc này không chân nhận Thầy là Con Thiên Chúa, không chấp nhận Thầy là Mêsia, nên họ đang tố cáo Nói gao.
Với ba lời buộc tội, Philatô vẫn không thấy Đức Giêsu có tội. Nhưng phía trước chức năng rằn ri Rằn ri vì họ nói: “đã xúi dân nổi loại, đi giảng dạy khắp vùng Giuđê, bắt đầu từ Galilê đến đây.” [9] (Lc 23,5). Thầy nghĩ họ nói đúng không? – Tôi khúc hỏi nhỏ Thầy. Về đầu sai, về sau đúng. Sai vì Thầy luôn tôn trọng luật pháp La Mã, dù đó là người ngoại lệ bang. Đó là vấn đề của giá trị chính. Việc ưu tiên của Thầy là tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước tiên. Còn lại sau đúng vì cả cuộc đời Thầy cốt để làm điều đó. Thầy ước sao đi hết làng này đến làng khác để loan báo Tin Mừng Nước Trời.
Giáo thuyết của Thầy đến từ Chúa Cha, Trầm mà Thầy muốn môn đệ đệ nhận biết, kết thân và phải hằng làm vinh danh Cha là Im lặng trên trời. Thầy còn mong cho triều đại của Cha mau đến, và vì muốn làm theo ý Cha nên Thầy chấp nhận tất cả. Yên chí cái chết đang tiến tới gần, Thầy vẫn có thể đảm bảo giữ vững căn tính thần linh của mình.
d. Đức Giêsu với Philatô
Philatô trở vào trong đình và gọi Thầy vào để “khảo cung” riêng. Đương nhiên không ai được vào, tôi cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên, tôi được may mắn đọc lại Tin mừng mà thánh Gioan có mặt sáng hôm nay thuật lại câu chuyện khô co, căng thẳng giữa Philatô và Đức Giêsu xung quanh vấn đề “Đức Giêsu có phải là vua không?”
Khi đọc câu hỏi này, hãy hồi tưởng lại trong biến cố Giáng Sinh của tôi. Thực vậy, ngày Thầy mở mắt chào đời tại Bêlem, một làng nhỏ gần Giêrusalem. Các nhà bảo vệ Phương Đông nhìn thấy ngôi sao báo hiệu một vị vua vừa mới ra đời, nên họ tìm đến bái lạy Người. Thế là họ rong ruổi theo ánh sao. Đến Giêrusalem, họ hỏi vua Hêrôđê cho rằng “Vua dân Do Thái” mới sinh hiện ở đâu. Đó là câu hỏi xúc phạm mang tính chất xung quanh, bởi vì rõ ràng vùng này đã có vua Anhrôđê, nếu có hoàng tử hạ sinh thì người đầu tiên phải là nhà vua chứ.
Thế là với tin động trời ấy, nhà vua rối bời, cả thành viên Girusalem bàn tán xàn xao. Vị vua họ mong muốn hiện nay đã có một vị trí may mắn. Họ hy vọng tràn trề. Phần vua Hêrôđê, ông liền triệu tập tất cả các thượng tế, các kinh sư trong dân lại, và hỏi cho biết độc chết phải sinh ra ở đâu. Họ trích sách Mikha chương 5 câu 1: “ Tại Bêlem, miền Giuđê, vì trong sách ngôn sứ có thể chép rằng: Phần trinh, nhăn Bêlem, miền đất Giuđa, do đâu phải là thành viên nhỏ nhất của Giuđa, vì chậm là nơi lãnh tụ dẫn Ítraen dân Ta sẽ ra đời.” (Mt 2,3-6). (Bạn cũng sẽ được đến Bêlem nếu hành hương đến Israel).
Sau khi biết mình là các nhà kín tinh lừa, Hêrôđê toét tog nổi giận truy tìm sát thủ còn bỏ xót các con trẻ ở Bêlem và vùng lân lân từ 2 tuổi trở xuống. Tuy nhiên, ông đâu biết rằng Hài Nhi đã trốn sang Ai-Cập. Thế là những ngày ấy, các thánh Anh Hài đã chịu tử đạo dưới bàn tay tàn bạo của ông vua độc ác.
Cả cuộc đời, Thầy luôn ý thức vai trò Quân vương nơi mình. Yên chí trước mặt Philatô lúc này Thầy cũng không bác bỏ căn tính ấy.
Philatô nhìn Thầy và hỏi: “Ông có phải là vua dân Đồ Thái không?” Thầy hỏi lại: “trí tự nói điều đó hay những người khác đã nói với bạn về tôi?” Dĩ nhiên Philatô chỉ nghe lại lời nói của người Đỗ Thái đang nói tốt về vấn đề Thầy tự nhận mình là vua của người Đỗ Thái. Lúc đó Philatô thắc mắc Thầy đã làm gì? Hỏi thế nhưng Thầy trả lời ông: “Nước tôi không thuộc về thế gian này, nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi phụ thuộc cho người Đỗ Thái. Nhưng thật ra nước tôi không thuộc về nơi này.”
Philatô không yên đến câu trả lời này của Thầy, vấn đề ông vẫn ồn ào là Thầy có thực sự là vua không. Dĩ nhiên Thầy trước sau vẫn trả lời: “Chính ngài nói tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã có cơ hội nhắm mục tiêu này: làm bằng chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi.” Thật không rõ cho một người cân bằng bình đẳng như Philatô lại thoải mái: “Thật sự là gì?” Tôi tình cờ hỏi ai đang là người nhận xét xử lý vấn đề này: Philatô hay thầy Giêsu?
Thực ra căn tính quân vương, Mêsia của Đức Chúa Giêsu không chỉ là vấn đề thời đó, hôm nay cũng là một chủ đề Bảo Cường đối với người Do Thái sùng đạo. Trong một cuộc bầu không khí tôn giáo người dân đang hướng về Đổ Mêsia, làm sao họ chấp nhận Đức Chúa Giêsu là người phàm mắt thịt làm vua của họ. Người ta vẫn hoài nghi về nguồn gốc của Thầy, ngay cả Gioan Tẩy giả cũng không ngoại lệ. Ông là tiếng hô trong hoang địa: “Hãy sẵn sàng con đường cho Đức Chúa, sửa hoàng cho người đi” (Mt 3,3). Với anh ta phải như chết Mêsia vẫn phải là một kẻ tàn bạo, sẵn sàng sẵn sàng tra tấn bất cứ cây nào không sinh lợi tốt và để chúng vào lửa. Giai đoạn sẽ cầm nia trong tay mà sẩy sân lúa của Người, lúa tốt thì cho vào kho, còn lúa lép thì đốt đi trong lửa không thua tắt.” (Mt 3,10-12). Bên cạnh đó, giáp mạng của Mêsia mà tiên tri Malakhi nói đến không giống như những gì đang diễn ra với chiến trường hợp của Thầy: "Ninh, Ta sai Thần Sứ của Ta, kẻ sẽ vén đường đường trước nhan Ta. Ai chịu nổi ngày Người đến? Ai đứng vững khi Ngài hiện ra ?" (Ml 3,1-3).
Khi Gioan bị Hêrôđê Antipa bắt bỏ tù vì liên quan đến chuyện tình cảm của nhà vua với bà Hêrôđia (Mt 14,4), chính ông cũng chớp nhoáng về công việc của thầy Giêsu sao khác xa với những gì ông cho vay báo. Do đó ông sai môn đệ đến hỏi Thầy có thể như thế nào. Thầy có phải là Trầm Mêsia, là Vua phải đến không, hay họ phải chờ một lần khác? Thầy không trả lời trực tiếp, nhưng trích kinh thánh Cựu ước mà tiên tri Isaia (Is 35,10) đã loan bao về Mêsia: “Người mù xem thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ ngu được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng, và hạnh phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi.”
Trong hàng ngũ các tông đồ cũng thế. hành trình làm môn đệ của Thầy, các ông vẫn chưa hiểu rõ về Thầy. Trên con đường hành hương hương rảo bước lên vùng phía bắc cận thành Xêdarê Philípphê, Thầy dò hỏi xem người ta nói Thầy là ai? Là những người giao tiếp với tầng lớp dân dân chúng, các môn đê nghe người ta đồn về Thầy như sau: Kẻ thì nói Thầy là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo Thầy là Êlia, có người lại cho Thầy là Giêrêmia hay một trong các ngôn ngữ sứ.
Thôi thì thiên hạ vẫn còn về căn tính của Thầy, còn môn đệ thì sao? Ông Simôn chiên đại diện nhóm thưa: “Thầy là Cuộc sống, Con Thiên Chúa hằng sống.” Thầy khen ông, khen cả nhóm đã nói chính xác căn tính của Thầy! Nhưng liền sau đó, Thầy báo cho các ông tin liên quan đến Đi chơi, Con Thiên Chúa phải lên Giêrusalem, Thầy phải chịu nhiều đau khổ làm các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và Thứ ba ngày sẽ sống lại. Thầy phản kháng Thầy, Thầy cấp cứu là Xatan cản trở Mêsia. Cả nhóm cũng cúi mặt hoàng mang về căn hộ của Thầy khi nghe tin thân phận Cuộc sống lại phải chịu chết sao. Yên chí trước ngày Thầy chịu chết các ông vẫn chưa hiểu Thầy, nên Thầy mới im các ông: “Thầy ở với anh em bất lâu, thế mà anh Philipphê, anh chưa biết Thầy ư? (Ga 14,9).
Về phía người dân, dĩ nhiên họ không tin Thầy là Mơ, là Mơsia. Có chăng đó chỉ là con số nhỏ nhoi, là quân thu thuế và phường tội lỗi, những người được Thầy cho phép lạ, những người được Lời Thầy cải hóa hóa. Rồi ngày tháng đến nghe Thầy giảng, chứng kiến Thầy làm phép lạ, họ sửng sốt, ngơ ngác bởi đâu ông này lại làm được như thế. Không ít lần họ bỏ Thầy đi, khi nghe Thầy nói những lời chướng ngại tai: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống đời đời”. (Ga 6,54). Hoặc “Không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không cấm ơn ấy cho. Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi với Người nữa.” (Ga 6,65-66).
Giới lãnh đạo tôn giáo thì tự nhiên quyết định phủ nhận cơ tính Mêsia của ông Giêsu. Họ không ít lần ui Người ra khỏi đền thờ, nhiều lần gài bẫy để làm ngưng hại người, không ít lần bàn luận xem phải “thanh toán” Thầy như thế nào. Cuối cùng họ đã phát triển một kế hoạch: “Thà một người chết thay cho dân dân còn hơn là toàn dân thiết bị tiêu diệt.” (Ga 11,50) Lúc này nơi dinh Philatô, họ vẫn hô hào đòi kết án Thầy vì Thầy tự độc mình là Con Thiên Chúa, nhận mình là Đấu Mêsia.
Tóm tắt lại, căn tính Mêsia của Thầy vẫn luôn là người ta đau đầuÓc. Mẫu cho Cựu Ước có nhiều lần nói về Thầy, nhưng lúc này thiên hạ chưa hiểu được, lãnh đạo tôn giáo giáo nhất quyết Thầy. Biết sao được khi Thầy đích thực là Con Thiên Chúa, là Đổ Mêsia đến để cứu Máu con người bằng giá. Làm vậy Thầy không chối bỏ Thiên tính của mình. Ước gì trong bước đường hành hương, tôi thêm tín tín và nhận được căn tính của Chúa Giêsu.
Sau khi tra khảo, chất vấn, tổng trấn đi ra gặp người Do Thái và tuyên bố rằng ông không tìm thấy lý do nào để kết tội Đức Xử Nữ. Tôi nhìn hát những người yêu mến Thầy với niềm hy vọng cung thủ: Thầy sẽ được tha. Tuy nhiên, những gì đang diễn ra lại hoàn toàn ngược lại. Người Do Thái không muốn tha vua của họ, mà đòi tha Baraba, một tên trộm cướp khét tiếng.
e. Thầy chịu đòn
Trước tình huống đó, Philatô đã truyền cho Đức Chúa Giêsu đi đánh đòn Người. Thế là người ta chứng kiến cảnh Thầy bị hành hạ tàn bạo. Tôi chợt nhớ đến lời tiên tri Isaia: “Người đã bị thương vì tội lỗi chúng ta, bị tan nát vì ác ác của chúng ta. Người chịu hình phạt cho chúng ta được bình an, và bởi thương tích mà chúng ta được chữa lành” (x. Is 52,13-53,1-13). Không chỉ vết roi cà trên da thịt Thầy, quân lính còn kết một vòng gai làm vương niệm, đặt lên đầu Thầy, rồi che cho Thầy một áo choàng đỏ. Trong bộ dạng như thế, Thầy bị sỉ nhục, suy cười.
3. Thời gian giải quyết Thầy đã kết thúc án tử hình
Philatô bước ra một lần nữa khẳng định rằng tổng trấn không tìm thấy lý do nào để buộc tội Đức Giêsu. Thầy Giêsu đứng đó, mình mặc áo choàng đỏ, đầu vương niệm bằng gai. Thầy không nói một lời, chỉ nhìn xuống phía dưới, nơi có Gioan, có Mẹ Maria và những người Thầy thương mến. Lúc này cuộc đời, mạng sống của Thầy thực sự được đặt trên bàn thờ, để những ai cần sự sống đời đời, cần Thầy, tự làm đến và kín múc nguồn ân ân. Thầy không giữ mạng sống cho riêng Thầy, nhưng dâng hiến mạng sống ấy cho người Thầy thương mến. Cảm ơn Thầy vì tình yêu cao cả!
Nếu hành hương đến Giêrusalem, chúng tôi sẽ gặp bảng của nhà thờ “ Ecce Homo ” và vẳng nghệ thuật lại tiếng Philatô nói với người Đỗ Thái: “Đây là người.” Thì ra tên nhà thờ được đặt từ lời tuyên bố của một vị trí tổng trấn La Mã. Khi thấy Đức Phật, các thượng tế và các thuộc hạ liền kêu gọi tiếng đòi đóng cửa Thầy vào thu thập giá. Đó là một bản án tử tử của người La Mã chỉ dành riêng cho tội phạm tên không phải là người La Mã.
Xin lỗi là Philatô đã rửa tay để bày tỏ ý không liên quan đến việc đổ máu Thầy Giêsu. Ông giao Đức Giêsu cho người Do Thái tặng đi mà đóng kín, vì phần ông, ông vẫn không tìm thấy lý do gì để kết tội Đức Giêsu. Về phần người Đỗ Thái, nếu họ tham khảo theo Lề Luật thì Đức Chúa Giêsu phải chết, vì Thầy Độc mình là Con Thiên Chúa.
Lúc đó giữa Philatô và lãnh đạo Do Thái quả là hai phương trời cách biệt, hai ý hướng khác nhau. Bên có quyền tuyên bố Đức Phật trắng dự án thì nhẹ nhõm vì bị nhóm người dưới kia gây áp lực, bên không có quyền một mức đòi đóng gói Thầy vào thu giá. Trong bối cảnh đó, Thầy Giêsu nói với Philatô rằng: “giả tưởng không có quyền gì đối với tôi, dù trời có ý tưởng cấm bạn. Vì thế, nhờ tôi chọn thì bạn sẽ phải gánh nặng hơn.” (Ga 19,11).
Sau một hồi hồi co, Philatô truyền dẫn Đức Giêsu ra và ngồi trên tòa cao, nơi đó gọi là Nền Đá tuyên bố với mọi người rằng: “Đây là vua các người!” (Ga 19,14) Lúc ấy khoảng thời gian gần ngày Thứ Sáu. Nghe câu đó xong, tôi đứng yên nhìn người đông đảo rừng tay đòi Thầy đi để đóng gói vào bộ sưu tập giá! Thế là một giai đoạn khởi đầu với việc ông Philatô trao Đức Giêsu cho họ tùy theo ý họ muốn. Dĩ nhiên mau chóng họ hả hê điệu Đức Giêsu đi để đóng góp vào việc thu thập giá.
Mách nhỏ khi hành hương:
- Bạn có thể đọc trên Internet liên kết đến: Các biểu tượng và công việc.
- Điện thoại bạn có thể tải App Kinh Thánh để đọc khi có các điểm hành hương. Điều này sẽ giúp bạn trải nghiệm một cách thực tế, sống động về bối cảnh Thánh Kinh và cầu tốt hơn.
Trích trong tập sách Ý nghĩa và lịch sử của hành hương , Nxb Tôn Giáo, 03/2024
_____
[1] Dân Do Thái sau khi giành được độc lập từ đế quốc Hy Lạp chưa đầy 100 năm, họ lại rơi vào tay đế quốc La Mã, dưới quyền một tổng trấn. Thượng Hội Đồng người Do Thái bao gồm các kỳ linh mục, thượng tế và một số võ sĩ biểu tượng duy nhất của quyền lực người Do Thái.
[2] “Vì những ai đã biết từ trước nên Người đã định sẵn cho họ nên đồng hình đồng dạng với Con của Người, để con người làm trưởng tử giữa một đàn em đông đúc.” (Rm 8,29).
[3] Truyện xưa kể rằng có lần chú phú quý mang bó từ rừng về nhà. Trên đường đi chú ý mệt mỏi, khát nước. Chú ý thùng gỗ sồi và la lớn rằng: “Thà chết còn hơn là vác bó nặng nề như thế này!” Lúc đó thần chết đã hỏi lại chú thích nói gì. Chú trả lời: “Tôi muốn nhờ ông đưa bó kia cho tôi gánh về nhà!”
[4] Gāius Jūlius Caesār là một lãnh đạo quân sự và chính trị, và tác giả văn xuôi lớn tiếng Latin của La Mã cổ đại. Ông đóng một vai trò rồi chốt trong sự chuyển đổi Cộng hòa La Mã thành Đế chế La Mã.
[5] Từ năm thứ sáu sau công nguyên, đếm quốc gia Sáp nhập Giu đê và Samari thành một tỉnh, mỗi người dân Do-thái phải phụ một số thân thuế. Đương nhiên không một người Do-thái ái quốc nào lại muốn phụ thứ thuế.
[6] Dân dân ở đế quốc La Mã phải nộp thuế nhà đất, thứ lợi tức, thuế thân, vv Nói chung gánh thuế nặng không phải nhỏ.
[7] Julius Caesar là người đầu tiên giải quyết vấn đề của mình trên tiền. Ví dụ đồng denarius với hình họa Julius Caesar được đúc vào năm 44 TCN; mặt sau là nữ thần Venus, tay bà nâng nữ hoàng chiến thắng Victoria và một thánh quyền trượng.
[8] Tại sao gọi Đức Chúa Giêsu là Kitô?
- Thuật ngữ “Đức Giêsu là Kitô”, nhắm lên tâm điểm của đức tin Kitô giáo. Đức Giêsu, con bác thợ mộc thành Nazaret, là Mêsia, Cứu thế được mong đợi từ lâu. Chữ Liệt là tiếng Hy Lạp, chữ Mêsia là tiếng Do Thái đều có nghĩa là “được xức dầu”. Ở Do Thái, vua, các tư tế, và các tiên tri đều được xức dầu. Theo các Tông đồ, Chúa Giêsu đã được Chúa Thánh Thần xức dầu (Cv 10,38). Khi theo Chúa Kitô, ta được gọi là Chết hữu để mô tả ơn gọi cao quý của ta. (Youcat, câu hỏi số 73. Bản dịch của Lm Antôn Nguyễn Mạnh Đồng.)
[9] Khi biết Đức Giêsu là người Galilê, Philatô liền cho giải Thầy đến Hêrôđê vốn đang hiện diện ở thành Giêrusalem. By lẽ về mặt địa dân sự, Thầy thuộc thẩm quyền dư quản lý của vua Hêrôđê. Tuy nhiên, khi đến nơi, thay vì Hêrôđê tra khảo hay xét xử, ông lại tò mò yêu cầu Thầy làm một số lạ xem chơi. Vì không cho phép xảy ra hiện tượng lạ nên Hêrôđê cho giải Thầy về trả lại cho Philatô. Trong quá trình xử lý lần này, Hêrôđê và Philatô nên thân thiện với nhau hơn, chứ trước kia hai bên vẫn hiềm thù. (x. Lc 23,8-12).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét