Phút cầu nguyện: Cầu nguyện cho người sống đời thánh hiến
Người sống đời thánh hiến, họ là ai?
Họ cũng là những con người bình thường như bao người. Con tim của họ cũng khao khát yêu và được yêu. Họ yêu Đấng chưa bao giờ thấy nhưng tim họ rạo rực và thổn thức khi Ngài cất lời gọi họ thầm kín và mãnh liệt. Bầu máu nóng và lòng quả cảm thúc giục họ cất bước theo lời gọi của Thầy Giêsu. Đáp trả tiếng mời gọi thân thương ấy, họ mong muốn toàn hiến mình cho Thiên Chúa tình yêu. Lối nẻo họ dấn mình bước vào là con đường hẹp và chẳng mấy ai đi.
Đôi chân họ vẫn bước đi vững chải giữa cuộc đời nhưng tâm trí họ luôn hướng về thượng giới. Con mắt họ tinh tế để đánh đổi những niềm vui giả tạo và chóng qua trên trần gian này hầu hướng về niềm vui chân thật và vĩnh cữu. Quảng đại rời xa gia đình, gác lại tất cả sự nghiệp và bao mộng ước tốt đẹp họ lên đường để xây dựng Nước Trời ngay tại dương gian. Những tương quan máu mủ ruột thịt được họ biến đổi thành mối dây của sức sống thiêng liêng.
Họ từ khước những thói thường của nhân thế, để thanh bần trở thành y phục, khiết tịnh trở nên mũ triều thiên, và vâng phục là gậy chỉ đường. Đấng họ bước theo chẳng có nỗi một hòn đá để tựa đầu. Nhưng họ cảm thấy thích thú với cuộc sống tiêu diêu và tự tại ấy. Bơi ngược dòng đời, chấp nhận một cuộc sống không bị ràng buộc bởi lòng tham và tư lợi, họ chẳng vun vén hay dành dụm chút của cải nào để phòng thân. Với niềm trông cậy và phó thác, họ tin tưởng Thiên Chúa sẽ đảm bảo sự sống còn cho họ. Chấp nhận khoét rỗng cái có của mình để Thiên Chúa và tha nhân chiếm trọn con tim của họ.
Dưới mắt người đời, họ là những con người có vẻ rồ dại khi tự nguyện khước từ sự nâng đỡ của người khác phái trong đời sống lứa đôi. Nhục cảm và bản năng phụ mẫu chỉ bóp nghẹt tự do của họ thôi. Họ chấp nhận chẳng chiếm hữu ai cũng chẳng mong ai độc chiếm chính mình để thanh thoát đón nhận bất kỳ ai. Họ góp phần thánh hóa hơn là làm cho Giáo Hội ngày một thêm đông. Tự nguyện sống độc thân và khiết tịnh, họ minh chứng một tình yêu không đi liền với nhục dục. Họ lèo lái và thăng hoa con lũ sục sôi của nhục cảm trở nên nguồn suối hiền hòa của tình yêu hiến thân.
Rời bỏ gia đình ruột thịt họ đón nhận những người cùng chí hướng với mình thành cha mẹ và anh chị em thiêng liêng. Họ khuôn mình sống theo Hiến chương chẳng vì nệ luật nhưng xác tín đó là những cử chỉ vì yêu. Món quà tự do quý giá được Thiên Chúa tặng ban nay được họ trao nộp để Chúa tùy nghi sử dụng qua Thánh Ý của Ngài thể hiện nơi các bề trên. Họ mong được đóng đinh ý riêng của mình vào Thánh Giá Chúa để trở nên nhẹ nhàng và siêu thoát hơn. Dẹp bỏ ý riêng, họ đã vùi dập cái là của mình dưới gót chân.
Với lòng quảng đại và vị tha, họ liều mình nơi những biên cương chẳng ai muốn hay chẳng thể đến. Noi gương thầy Giêsu họ muốn ghé vai vác đỡ thánh giá nặng của tha nhân. Xác tín mình nhận lãnh nhưng không, họ cũng dâng tặng lại hoàn toàn vô vị lợi. Họ không chỉ ước mong hoàn thiện bản thân nhưng còn khát khao phần rỗi của tha nhân. Họ tìm an vui nơi những phút giây ở bên Chúa để hàn huyên tâm sự với Ngài hầu có cơ hội nói về Ngài cho tha nhân. Như thợ gặt được sai đến cánh đồng, họ hứa hẹn sẽ đưa về bao mùa gặt bội thu.
Tuy ân sủng Chúa đong đầy trên mình nhưng họ cũng chỉ là những bình sành mong manh dễ vỡ. Khước từ những thói thường của nhân thế nhưng sự bù trừ cứ thôi thúc họ mãi thôi. Sự cô đơn sẽ giằng xé họ khi bản năng phụ mẫu chợt trỗi dậy hay khát khao một bờ vai để gục đầu, một vòng tay nồng nàn để sưởi ấm. Đời sống cộng đoàn đầy cọ sát sao tránh khỏi những va quẹt và tổn thương. Chỉ mài mòn những góc cạnh sắc hiểm họ mới chung sống mà không làm tổn thương nhau. Sắc hồng thuở mới tu bỗng sụp đổ khi màu đen ảm đạm của giông tố nổi lên. Đời thánh hiến khi ấy không còn là vùng đất Hứa tràn đầy sữa và mật nhưng là hoang mạc đầy rẫy xương rồng có gai. Có lúc ơn gọi như ngọn đèn leo lét trước gió vì họ chán nản muốn bỏ cuộc và buông xuôi. Dầu thánh hiến hảo hạng Thiên Chúa đã châm vào ngọn đèn ơn gọi sẽ cạn kiệt và mất chất khi họ nghi ngờ sự dấn thân của mình là vô nghĩa. Hơn ai hết, họ thấu hiểu kinh nghiệm bất trung với giao ước để rồi phải tái giao ước với Thiên Chúa tình yêu.
Lạy Chúa, Giáo Hội dành năm hồng phúc này để Tân Phúc Âm hóa đời sống thánh hiến. Xin Chúa giúp những người đang sống đời thánh hiến luôn ngước nhìn lên Chúa ngõ hầu họ quên đi chặng đường đã qua mà lao mình về phía trước. Xin nâng đỡ họ trên đôi vai của Chúa để họ nhẹ nhàng lướt qua những đêm tối của đức tin. Xin cho họ trung trinh trong tình mến để đời thánh hiến trở nên khung trời ngợp hạnh phúc và niềm vui. Xin cho họ bước theo Chúa đến cùng cho dẫu phải hiến tế chính mình nơi Can-vê của đời họ. Amen.
Jos. Nguyễn Huy Mai
Họ cũng là những con người bình thường như bao người. Con tim của họ cũng khao khát yêu và được yêu. Họ yêu Đấng chưa bao giờ thấy nhưng tim họ rạo rực và thổn thức khi Ngài cất lời gọi họ thầm kín và mãnh liệt. Bầu máu nóng và lòng quả cảm thúc giục họ cất bước theo lời gọi của Thầy Giêsu. Đáp trả tiếng mời gọi thân thương ấy, họ mong muốn toàn hiến mình cho Thiên Chúa tình yêu. Lối nẻo họ dấn mình bước vào là con đường hẹp và chẳng mấy ai đi.
Đôi chân họ vẫn bước đi vững chải giữa cuộc đời nhưng tâm trí họ luôn hướng về thượng giới. Con mắt họ tinh tế để đánh đổi những niềm vui giả tạo và chóng qua trên trần gian này hầu hướng về niềm vui chân thật và vĩnh cữu. Quảng đại rời xa gia đình, gác lại tất cả sự nghiệp và bao mộng ước tốt đẹp họ lên đường để xây dựng Nước Trời ngay tại dương gian. Những tương quan máu mủ ruột thịt được họ biến đổi thành mối dây của sức sống thiêng liêng.
Họ từ khước những thói thường của nhân thế, để thanh bần trở thành y phục, khiết tịnh trở nên mũ triều thiên, và vâng phục là gậy chỉ đường. Đấng họ bước theo chẳng có nỗi một hòn đá để tựa đầu. Nhưng họ cảm thấy thích thú với cuộc sống tiêu diêu và tự tại ấy. Bơi ngược dòng đời, chấp nhận một cuộc sống không bị ràng buộc bởi lòng tham và tư lợi, họ chẳng vun vén hay dành dụm chút của cải nào để phòng thân. Với niềm trông cậy và phó thác, họ tin tưởng Thiên Chúa sẽ đảm bảo sự sống còn cho họ. Chấp nhận khoét rỗng cái có của mình để Thiên Chúa và tha nhân chiếm trọn con tim của họ.
Dưới mắt người đời, họ là những con người có vẻ rồ dại khi tự nguyện khước từ sự nâng đỡ của người khác phái trong đời sống lứa đôi. Nhục cảm và bản năng phụ mẫu chỉ bóp nghẹt tự do của họ thôi. Họ chấp nhận chẳng chiếm hữu ai cũng chẳng mong ai độc chiếm chính mình để thanh thoát đón nhận bất kỳ ai. Họ góp phần thánh hóa hơn là làm cho Giáo Hội ngày một thêm đông. Tự nguyện sống độc thân và khiết tịnh, họ minh chứng một tình yêu không đi liền với nhục dục. Họ lèo lái và thăng hoa con lũ sục sôi của nhục cảm trở nên nguồn suối hiền hòa của tình yêu hiến thân.
Rời bỏ gia đình ruột thịt họ đón nhận những người cùng chí hướng với mình thành cha mẹ và anh chị em thiêng liêng. Họ khuôn mình sống theo Hiến chương chẳng vì nệ luật nhưng xác tín đó là những cử chỉ vì yêu. Món quà tự do quý giá được Thiên Chúa tặng ban nay được họ trao nộp để Chúa tùy nghi sử dụng qua Thánh Ý của Ngài thể hiện nơi các bề trên. Họ mong được đóng đinh ý riêng của mình vào Thánh Giá Chúa để trở nên nhẹ nhàng và siêu thoát hơn. Dẹp bỏ ý riêng, họ đã vùi dập cái là của mình dưới gót chân.
Với lòng quảng đại và vị tha, họ liều mình nơi những biên cương chẳng ai muốn hay chẳng thể đến. Noi gương thầy Giêsu họ muốn ghé vai vác đỡ thánh giá nặng của tha nhân. Xác tín mình nhận lãnh nhưng không, họ cũng dâng tặng lại hoàn toàn vô vị lợi. Họ không chỉ ước mong hoàn thiện bản thân nhưng còn khát khao phần rỗi của tha nhân. Họ tìm an vui nơi những phút giây ở bên Chúa để hàn huyên tâm sự với Ngài hầu có cơ hội nói về Ngài cho tha nhân. Như thợ gặt được sai đến cánh đồng, họ hứa hẹn sẽ đưa về bao mùa gặt bội thu.
Tuy ân sủng Chúa đong đầy trên mình nhưng họ cũng chỉ là những bình sành mong manh dễ vỡ. Khước từ những thói thường của nhân thế nhưng sự bù trừ cứ thôi thúc họ mãi thôi. Sự cô đơn sẽ giằng xé họ khi bản năng phụ mẫu chợt trỗi dậy hay khát khao một bờ vai để gục đầu, một vòng tay nồng nàn để sưởi ấm. Đời sống cộng đoàn đầy cọ sát sao tránh khỏi những va quẹt và tổn thương. Chỉ mài mòn những góc cạnh sắc hiểm họ mới chung sống mà không làm tổn thương nhau. Sắc hồng thuở mới tu bỗng sụp đổ khi màu đen ảm đạm của giông tố nổi lên. Đời thánh hiến khi ấy không còn là vùng đất Hứa tràn đầy sữa và mật nhưng là hoang mạc đầy rẫy xương rồng có gai. Có lúc ơn gọi như ngọn đèn leo lét trước gió vì họ chán nản muốn bỏ cuộc và buông xuôi. Dầu thánh hiến hảo hạng Thiên Chúa đã châm vào ngọn đèn ơn gọi sẽ cạn kiệt và mất chất khi họ nghi ngờ sự dấn thân của mình là vô nghĩa. Hơn ai hết, họ thấu hiểu kinh nghiệm bất trung với giao ước để rồi phải tái giao ước với Thiên Chúa tình yêu.
Lạy Chúa, Giáo Hội dành năm hồng phúc này để Tân Phúc Âm hóa đời sống thánh hiến. Xin Chúa giúp những người đang sống đời thánh hiến luôn ngước nhìn lên Chúa ngõ hầu họ quên đi chặng đường đã qua mà lao mình về phía trước. Xin nâng đỡ họ trên đôi vai của Chúa để họ nhẹ nhàng lướt qua những đêm tối của đức tin. Xin cho họ trung trinh trong tình mến để đời thánh hiến trở nên khung trời ngợp hạnh phúc và niềm vui. Xin cho họ bước theo Chúa đến cùng cho dẫu phải hiến tế chính mình nơi Can-vê của đời họ. Amen.
Jos. Nguyễn Huy Mai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét