Trang

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2015

VUI HỌC THÁNH KINH CHÚA NHẬT 28 TN B


VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT 28 TN B
Tin Mừng thánh Máccô 10,17-30


17 Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: "Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp? "18 Đức Giê-su đáp: "Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa.19 Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ."20 Anh ta nói: "Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ."21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: "Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi."22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: "Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! "24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: "Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao!25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa."26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: "Thế thì ai có thể được cứu? "27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: "Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được."


28 Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: "Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy! "29 Đức Giê-su đáp: "Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng,30 mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.


17 As he was setting out on a journey, a man ran up, knelt down before him, and asked him, "Good teacher, what must I do to inherit eternal life?"

18 Jesus answered him, "Why do you call me good?  No one is good but God alone.

19 You know the commandments: 'You shall not kill; you shall not commit adultery; you shall not steal; you shall not bear false witness; you shall not defraud; honor your father and your mother.'"

20 He replied and said to him, "Teacher, all of these I have observed from my youth."

21 Jesus, looking at him, loved him and said to him, "You are lacking in one thing. Go, sell what you have, and give to (the) poor and you will have treasure in heaven; then come, follow me."

22 At that statement his face fell, and he went away sad, for he had many possessions.

23 4 Jesus looked around and said to his disciples, "How hard it is for those who have wealth to enter the kingdom of God!"

24 The disciples were amazed at his words. So Jesus again said to them in reply, "Children, how hard it is to enter the kingdom of God!25 It is easier for a camel to pass through (the) eye of (a) needle than for one who is rich to enter the kingdom of God."

26 They were exceedingly astonished and said among themselves, "Then who can be saved?"

27 Jesus looked at them and said, "For human beings it is impossible, but not for God. All things are possible for God."

28 Peter began to say to him, "We have given up everything and followed you."

29 Jesus said, "Amen, I say to you, there is no one who has given up house or brothers or sisters or mother or father or children or lands for my sake and for the sake of the gospel30 who will not receive a hundred times more now in this present age: houses and brothers and sisters and mothers and children and lands, with persecutions, and eternal life in the age to come.


I. HÌNH TÔ MÀU



*Chủ đề của hình này là gì?
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

* Em hãy viết câu Tin Mừng thánh Máccô 10,17b
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

II. TRẮC NGHIỆM

01. Người thanh niên gọi Đức Giêsu là gì? (Mc 10,17)
a. Thầy nhân lành
b. Đấng Cứu thế
c. Con Thiên Chúa
d. Ánh sáng thế gian

02. Người thanh niên đến với Đức Giêsu hỏi điều gì? (Mc 10,17)
a. “Tôi phải tha thứ bao nhiêu lần?”
b. “Tôi phải làm gì để được sự sống đời đời là gia nghiệp”.
c. “Tôi phải tin vào điều gì?”
d. “Thưa Thầy, cho con đi với Thầy”.

03. Đây là những điều mà anh thanh niên đã tuân giữ: (Mc 10,19)
a. Hãy thờ cha kính mẹ
b. Chớ trộm cắp
c. Chớ làm chứng dối
d. Cả a, b và c đúng

04. Đây là lời Đức Giêsu nói với người thanh niên (Mc 10,21)
a. Hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, rồi hãy đến theo tôi
b. Hãy về từ giã bố mẹ, rồi hãy đến theo tôi
c. Hãy đi chôn cất người chết, rồi hãy đến theo tôi
d. Hãy trình diện các tư tế, rồi hãy đến theo tôi.

05. Những người từ bỏ mọi sự mà theo Đức Giêsu thì sẽ được gì? (Mc 10,30)
a. Sự ngược đãi
b. Sự sống vĩnh cửu ở đời sau
d. Đất Hứa làm gia nghiệp
c. Chỉ a và b đúng.

III. Ô CHỮ 


Những gợi ý


01. Đức Giêsu nói anh hãy bán những gì anh có và cho người nghèo thì sẽ được kho tàng ở đâu? (Mc 10,21)

02. Khi từ bỏ mọi sự thì anh em sẽ được sự sống gì ở đời sau? (Mc 10,30)

03. Anh thanh niên hỏi phải làm gì để có sự sống đời đời làm … … … ? (Mc 10,17)

04. Đây là điều mà các môn đệ đã từ bỏ mọi sẽ mà theo. (Mc 10,29)

05. Trước mặt Đức Giêsu, anh thanh niên đã làm gì? (Mc 10,17)

06. Anh thanh niên gọi Đức Giêsu là vị thầy gì? (Mc 10,17)

07. Ai đã hướng dẫn người thanh niên hãy bán mọi sự mà đi theo Người? (Mc 10,17-21)

Hàng dọc : Chủ đề của ô chữ này là gì?

IV. CÂU THÁNH KINH HỌC THUỘC LÒNG

"Anh chỉ thiếu có một điều,
là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo,
anh sẽ được một kho tàng trên trời.”
Tin Mừng thánh Máccô 10,21



Lời giải đáp VUI HỌC THÁNH KINH
CHÚA NHẬT 28 TN B
Tin Mừng thánh Máccô 10,17-30

I. HÌNH TÔ MÀU

*Chủ đề :
Đức Giêsu và chàng thanh niên

*  Câu Tin Mừng thánh Máccô 10,17b
 "Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?

II. TRẮC NGHIỆM

01. a. Thầy nhân lành (Mc 10,17)
02. b. “Tôi phải làm gì để được sự sống đời đời là gia nghiệp (Mc 10,17)
03.d. Cả a, b và c đúng (Mc 10,19)
04. a. Hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, rồi hãy đến theo tôi (Mc 10,21)
05. c. Chỉ a và b đúng (Mc 10,30)

III. Ô CHỮ 

Những gợi ý

01. Trên trời (Mc 10,21)
02. Vĩnh cữu (Mc 10,30)
03. Gia nghiệp (Mc 10,17)
04. Tin Mừng (Mc 10,29)
05. Quỳ xuống (Mc 10,17)
06. Nhân lành (Mc 10,17)
07. Đức Giêsu (Mc 10,17-21)

Hàng dọc : TIN MỪNG

GB. NGUYỄN THÁI HÙNG





I.      HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mc 10,17-30
(17) Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quì xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”. (18) Đức Giê-su đáp: “Sao anh nói tôi là nhân lành? không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. (19) Hẳn anh biết điều răn: “Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ kính cha mẹ”.(20) Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ”. (21) Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”. (22) Anh ta sa sầm nét mặt vì lời đó và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. (23) Đức Giê-su rảo mắt nhìn xung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những nHgười có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!” (24) Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại nói tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao! (25) Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa”. (26) Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa, và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu?” (27) Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được”. (28) Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!” (29) Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, (30) mà bây giờ ngay ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống đời đời ở đời sau”.
2. Ý CHÍNH:
Chàng thanh niên trong Tin Mừng hôm nay tuy muốn nên hoàn thiện, và đã có thiện chí tuân giữ các giới răn của Thiên Chúa từ nhỏ. Nhưng anh lại không đủ dũng cảm và lòng tín thác vào Chúa quan phòng để làm theo lời khuyên của Đức Giê-su là: Chia sẻ của cải cho người nghèo để biến nó thành kho báu ân sủng trên trời, rồi đi theo làm môn đệ của Người. Sau đó, trả lời cho Phê-rô về phần thưởng của môn đệ, Đức Giê-su hứa sẽ ban gấp trăm những điều họ đã tự nguyện từ bỏ. Người cũng tiên báo những khó khăn họ sẽ gặp phải trên đường truyền giáo và sau này sẽ được sự sống muôn đời!”.
3. CHÚ THÍCH:
- C 17-18: + Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến: Mác-cô chỉ nói trống là “có một người”, đang khi Tin Mừng Lu-ca nói rõ hơn là: “Có một thủ lãnh” (x. Lc 18,18), và Tin Mừng Mát-thêu nói là “một thanh niên” (x. Mt 19,20). quì xuống trước mặt NgườiĐây là thái độ biểu lộ lòng tôn kính đối với Đức Giê-su, mà người Do Thái quen làm đối với một Rab-bi họ kính trọng. Thưa Thầy nhân lànhKhi gọi Đức Giê-su là “nhân lành”, anh thanh niên tỏ ý ngưỡng mộ tác phong của Người, thể hiện qua lời nói, thái độ và hành động của Người đối với các bệnh nhân và trẻ thơ... + tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?: sự sống đời đời (x. Đn 12,2) có thể hiểu là sự sống sau khi sống lại, không nhất thiết hàm ý “bất tử”. Cũng có thể coi đồng nghĩa với “Nước Thiên Chúa” (x. 9,43-47). Anh ta xin Đức Giê-su tư vấn giúp anh biết phải làm gì để được vào Nước Thiên Chúa mà Người rao giảng và thiết lập. + Sao anh nói tôi là nhân lành?: Về bản tính lòai người, Đức Giê-su khiêm tốn từ chối không nhận hai từ “nhân lành” mà chàng thanh niên khen tặng. Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên ChúaNgười cho chàng thanh niên biết rằng: Sự nhân lành tuyệt đối chỉ có nơi một mình Thiên Chúa. Thiên Chúa vừa là mẫu mực, vừa là nguồn gốc của mọi điều thiện hảo. Thực ra, với tư cách là “Con Thiên Chúa”, Đức Giê-su cũng xứng đáng được gọi là “Đấng Nhân Lành” ngang bằng Thiên Chúa.
- C 19-20: + Hẳn anh biết các điều răn: “chớ giết người...”: Các điều này phần lớn được rút từ phần hai của Thập Giới (Xh 20,12-17; Đnl 5,16-21), về những quan hệ giữa người với người. Nêu ra những giới răn này, Đức Giê-su muốn chàng thanh niên kiểm điểm đời sống về những điều cấm chứ chưa đề cập đến những bổn phận cần làm. + “Tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ”: Câu trả lời của chàng thanh niên cho thấy anh có lòng thành thật, không phô trương tự mãn như người Pha-ri-sêu trong Đền Thờ (x. Lc 18,11-12). Qua câu n2y, anh thanh niên chỉ muốn hỏi rằng: Từ trước đến nay, tôi chưa làm thiệt hại cho ai điều gì. Vậy tôi cần làm gì thêm nữa để nên hoàn thiện? (x. Mt 19,20-21).
- C 21-22: + Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mếnNgười biểu lộ tình cảm đối với anh thanh niên đầy thiện chí này, Anh chỉ thiếu có một điềuHãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi: .Để nên trọn lành, ngoài việc giữ các giới răn như anh đã làm, Đức Giê-su khuyên anh làm ba việc này: Một là về bán gia sản để không còn bị lòng tham của cải ràng buộc; Hai là đem số tiền ấy chia sẻ cho người nghèo để biến nó trở thành kho báu thiêng liêng trên trời; Ba là quyết tâm đi theo làm môn đệ Đức Giê-su. Anh ta sa sầm nét mặt, và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cảiChàng thanh niên thất vọng chán nản bỏ đi, vì anh không thể từ bỏ lòng tham của cải thế gian như đòi hỏi của Đức Giê-su. Anh muốn nên trọn lành nhưng không muốn từ bỏ của cải vật chất. Nói cách khác: Anh ta yêu tiền bạc hơn quyết tâm muốn nên hoàn thiện.
- C 23-25: + Những người có của thì khó vào nước Thiên Chúa biết bao!”: Câu nói tỏ ý thương tiếc một tâm hồn tuy thiện chí, nhưng lại bị lòng ham mê tiền bạc trói buộc, đến nỗi không thể vươn cao lên đỉnh trọn lành! Các môn đệ sững sờ: Các ông sững sờ kinh ngạc, vì lời dạy của Đức Giê-su khác hẳn suy nghĩ của các ông và người Do thái thời đó: Giàu có là một hồng ân do Thiên Chúa thưởng ban cho người công chính, như tác giả Thánh Vịnh 37 đã viết: “Từ nhỏ dại tới nay tôi già cả, chưa thấy người công chính bị bỏ rơi, hoặc dòng giống phải ăn mày thiên hạ. Ngày ngày họ thông cảm và cho mượn cho vay. Dòng giống mai sau hưởng phúc lành. Hãy làm lành lánh dữ, bạn sẽ được một nơi ở muôn đời. Bởi vì Chúa yêu thích điều chính trực, chẳng bỏ rơi những bậc hiếu trung...” (Tv 37,25-28). + “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa”: Trước đây các nhà giảng thuyết và chú giải đã tìm ra một cái cửa nhỏ bên cạnh cổng lớn ở tường thành Giê-ru-sa-lem, mà một con lạc đà không thể đi qua, và một vài thủ bản Kinh Thánh đọc là “sợi dây thừng” (kamilos) thay vì “con lạc đà” (kamêlos), chúng ta phải công nhận đây là một kiểu nói ngoa ngữ (x. Mt 23,24; Lc 6,41-42): Đức Giê-su dùng hình ảnh con lạc đà to lớn không thể chui lọt qua lỗ kim khâu nhỏ để dạy rằng: Người giàu có hay những kẻ tham lam dựa vào thế lực của đồng tiền sẽ không thể vào được Nước Thiên Chúa!
- C 26-27: + Thế thì ai có thể được cứu?: Nghe lời giải thích của Đức Giê-su, các môn đệ càng kinh ngạc và thất vọng hơn khi nghĩ đến bản thân các ông cũng tham lam tiền bạc, nên cũng khó vào Nước Thiên Chúa, nên đã thốt lên: “Thế thì ai có thể được cứu!?”. + “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa: “mọi sự đều có thể được”: Đức Giê-su cho thấy hiệu lực của ơn chúa: Những gì lòai người không thể vượt qua, thì lại chẳng là gì trước quyền năng của Thiên Chúa. Vì đối với Thiên Chúa “mọi sự đều có thể được” (x Lc 1,37).
- c 28-30: + Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!: Phê-rô kể ra những gian lao vất vả trên bước đường theo Thầy, để yêu cầu Thầy bù đắp phần thiệt thòi ấy. Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin MừngĐức Giê-su hứa chắc rằng: những ai đã quảng đại từ bỏ của cải, tình cảm ruột thịt vì lòng mến Người và dấn thân đi loan báo Tin Mừng, thì sẽ được lại gấp trăm những gì đã dâng hiến. Họ sẽ có thêm một gia đình mới là Cộng Đoàn Giáo Hội, sẽ được quản lý các công trình lớn lao của Hội Thánh... và cuối cùng còn được hạnh phúc vui hưởng sự sống đời đời. + cùng với sự ngược đãi: Tin Mừng Mác-cô cũng tiên báo những đau khổ sỉ nhục mà các môn đệ phải chịu do các đầu mục Do Thái gây ra để cùng với Thầy đi con đường “Qua đau khổ vào vinh quang” (x. Mc 8,31).
4. CÂU HỎI:
1) Thái độ quì gối xuống trước mặt Đức Giê-su của chàng thanh niên trong Tin Mừng nói lên điều gì?
2) Tại sao anh ta gọi Đức Giê-su là “Thầy nhân lành”?
3) Đức Giê-su kể ra một số điều cấm làm nhằm mục đích gì?
4) Câu trả lời của chàng thanh niên cho thấy tình trạng tâm hồn anh thế nào?
5) Đức Giê-su biểu lộ cảm tình đối với anh ta ra sao?
6) Ba điều Đức Giê-su dạy chàng thanh niên làm để nên trọn lành là những việc gì?
7) Tại sao anh không làm theo lời Đức Giê-su dạy mà buồn rầu bỏ đi?
8) Câu Đức Giê-su nói: “Những người có của thật khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!” cho thấy Người lấy làm tiếc cho chàng thanh niên này về điều gì?
9) Tại sao các môn đệ lại kinh ngạc sững sờ khi nghe Đức Giê-su cho biết người giàu có khó vào Nước Thiên Chúa?
10) Đức Giê-su còn dùng hình ảnh nào cho thấy người giàu thật khó có thể vào được Nước Thiên Chúa?
11) Các môn đệ đã thốt lên câu nào ho thấy sự hoang mang của các ông?
12) Lời trấn an các môn đệ cho thấy sức mạnh của ơn Thiên Chúa thế nào? Câu này tương tự câu nào trong biến cố Truyền Tin?
13) Đức Giê-su hứa sẽ làm gì để bù đắp sự mất mát của các môn đệ khi phụng sự Người?
14) Qua câu “kèm theo sự ngược đãi” Đức Giê-su muốn ám chỉ điều gì?

II.SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA:
Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo. anh sẽ được một kho tàng trên trời. rồi hãy đến theo Tôi (Mc 10,21).
2. CÂU CHUYỆN: CẦN SỰ NHIỆT TÌNH VÀ QUYẾT TÂM CAO:
Có một người kia làm nghề bán sách rong. Anh ta đi từ nhà này sang nhà khác, mang theo một túi to chứa nhiều loại sách quí.
Một hôm, anh ta bước vào nhà một bác nông dân. Ông này đang ngồi đu đưa trên chiếc ghế xích đu ở sân trước nhà, với dáng điệu của người ung dung nhàn hạ.
Người bán sách liền tiến đến gần ngỏ lời: “Thưa ông, tôi xin giới thiệu với ông một cuốn sách dạy về một phương pháp canh tác mới, sẽ làm phát sinh hoa trái gấp 10 lần phương pháp canh tác hiện nay”.
Nhưng bác nông dân cứ tiếp tục đu đưa chiếc xích đu mà không quan tâm đến lời của người bán sách dạo.
Sau một lúc im lặng, cuối cùng bác nông dân mới liếc mắt nhìn người bán sách và nói rằng: “Này anh bạn trẻ, nói thật với anh: Chẳng cần đến sách của anh, tôi cũng biết cách làm cho cây cối ra hoa trái gấp mười lần hiện nay đấy”.
3. SUY NIỆM:
1) Không làm được việc tốt vì thiếu động lực:
Bác nông dân trong câu chuyện trên tuy biết cách làm hoa trái tăng lên gấp mười lần, nhưng đã không làm, vì thiếu quyết tâm cao. Cũng vậy, chàng thanh niên trong Tin Mừng hôm nay tuy có thiện chí muốn nên trọn lành để được sống đời đời nhưng lại không quyết tâm làm theo lời dạy của Đức Giê-su, cụ thể là từ bỏ của cải để sống siêu thóat vì Nước Trời (x Mc 10,21). Anh ta đã buồn bã rút lui vì Đức Giê-su đòi anh phải từ bỏ thứ mà anh vốn yêu thích và tin tưởng như chỗ dựa vững chắc cho cuộc đời anh. Anh sẵn sàng làm mọi điều Đức Giê-su đòi hỏi trừ việc từ bỏ của cải. Cũng như chàng thanh niên trong Tin Mừng, nhiều người chúng ta hôm nay cũng biết rõ Đức Giê-su đòi phải sẵn sàng chia sẻ một phần của cải cho người nghèo khổ bất hạnh để nên hòan thiện, nhưng chúng ta đã không làm được vì thiếu quyết tâm cao.
2) Người giàu có khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! :
Ai trong chúng ta cũng cảm nghiệm được sự giằng co giữa một bên là ước muốn nên hòan thiện và bên kia là sức quyến rũ lôi kéo của tiền bạc. Chàng thanh niên giàu có trong Tin Mừng hôm nay đã không muốn chia sẻ gia sản cho người nghèo, vì anh coi sự giàu có là phúc lành do Thiên Chúa ban, thế mà Đức Giê-su lại coi nó là trở ngại phải từ bỏ trước khi đi theo làm môn đệ của Người.
3) Giá trị của lối sống từ bỏ siêu thóat của Đức Giê-su:
 Đức Giê-su đã cho biết về lối sống nghèo khó siêu thóai của Người: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu" (Mt 8.20).
Người cũng đòi môn đệ phải sống khó nghèo khi đi thực tập truyền giáo: “Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo (Lc 9,3).
Tuy nhiên, theo Đức Giê-su: sự từ bỏ này không những không bị thiệt thòi mà còn được Chúa bù đắp: “Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà bây giờ ngay ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ con hay ruộng đất gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống đời đời ở đời sau” (Mc 10,30).
Như vậy: Đức Giê-su đòi môn đệ phải biết từ bỏ của cải vật chất đời này để được giàu có ân sủng sau này: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40). Vì đối với Chúa Giê-su: “Cho thì có phúc hơn là nhân” (Cv 20,35). Nhất là khi biết từ bỏ của cải vật chất, các môn đệ sẽ nhận được mối lợi quan trọng nhất là chính Đức Giêsu như lời thánh Phao-lô: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời là được biết Đức Ki-tô Giê-su, Chúa của tôi, vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như đồ bỏ, để được Đức Ki-tô và được kết hợp với Người” (Pl 3,8).
4) Động lực đời sống siêu thóat là lòng mến Chúa:
Một người chồng thực sự yêu thương gia đình, sẽ không bằng lòng với việc tránh làm điều thiệt hại cho vợ con như: không nói dối, không đánh đập, không la mắng vợ con...  Nhưng sẽ luôn hy sinh bản thân cho vợ con mình được bình an và hạnh phúc. Khi đối mặt với bọn cướp, tình yêu thực sự sẽ làm cho người chồng dám hy sinh tính mạng để đứng ra bảo vệ vợ con khỏi bị hãm hại. Cũng vậy, trên con đường nên hòan thiện, chính “Tình yêu Đức Ki-tô thôi thúc chúng tôi” (2 Cr 5,14). Chỉ nhờ tình yêu Chúa thôi thúc, chúng ta mới có thể quảng đại chia sẻ của cải vật chất cho tha nhân theo lời Người dạy, vượt qua đòi hỏi của Lề luật là: “Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai...” (Mc 10,19).
5) Chúng ta phải sống từ bỏ thế nào? :
Trong thực tế, ngoài một số tu sĩ được ơn kêu gọi đặc biệt dấn thân phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân trong đời dậng hiến, còn nói chung, các tín hữu không nhất thiết phải cho đi tất cả tài sản hợp pháp của mình, vì “phú quí sinh lễ nghĩa; bần cùng sinh đạo tặc!”.
Như bao người khác, chúng ta cũng cần phải có tiền bạc để không nên gánh nặng cho tha nhân (x 2 Tx 3,8), không bị lệ thuộc hoặc và đánh mất phẩm giá của mình khi bị “khố rách áo ôm”, không nhà cửa tiền bạc…
Điều Đức Giê-su muốn mọi tín hữu thực hành là: “Không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được” (Lc 16,13). Đừng coi tiền bạc là ông chủ, nhưng chỉ là đầy tớ, vì: “Đồng tiền sẽ là một ông chủ xấu, nhưng là đầy tớ tốt”. Một khi là phương tiện, tiền bạc sẽ giúp chúng ta làm được nhiều việc lớn lao, chu tòan được sứ vụ “Làm vinh danh cho Thiên Chúa và góp phần cứu rỗi anh em”.
4. THẢO LUẬN:
1-Mỗi buổi tối trước khi nghỉ đêm, bạn hãy dành vài ba phút để tự vấn lương tâm về quyết tâm như sau: Hôm nay tôi đã làm được việc nào hữu ích cho cha mẹ, chồng vợ hay một ai thực sự cần sự trợ giúp hay không?
2- Để thực hành câu “mỗi ngày, làm vui lòng ít nhất một người”, ngoà quyết tâm cao, chúng ta còn phải làm gì?
5. NGUYỆN CẦU:
Lạy Chúa Giê-su.
Hôm nay, con hiểu rằng: Vào Nước Trời thật khó biết bao! Cái khó ấy phát sinh từ lòng tham không đáy của con: Là người giàu có, con sẽ coi của cải là tài sản riêng mình. Còn nếu nghèo khó, con lại ước mơ giàu sang vượt quá khả năng của con.
Xin Chúa giúp con ý thức rằng: Của cải vật chất, tuy có giá trị nuôi sống con người, nhưng lại không mấy bền vững. Chúa muốn con trước tiên, phải “lo tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Người. Còn việc ăn gì, mặc gì, làm gì thì Chúa sẽ lo giúp con sau”.
Xin dạy con luôn biết quảng đại dấn thân phục vụ Chúa trong mọi người để đáp lại lời mời gọi của Chúa vì biết rằng: “Chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh; Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân; Chính khi thứ tha là khi được tha thứ; Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời” (Kinh Hòa Bình).
X) HIỆP CÙNG MẸ MARIA.
Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
Linh mục ĐAN VINH


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét