NGUYỄN THÁI HÙNG
Các bạn thân mến,
để hiểu biết và thêm lòng
yêu mến Thánh Kinh,
chúng ta cùng vui học
qua những ô chữ sau.
Bạn hãy tìm trong những ô chữ này
có bao nhiêu nhân vật và địa danh
được nói tới trong Tân Ước ,
sao cho chữ này tiếp cận chữ kia, ngang-dọc-xéo-ngược-xuôi,
mà không cách quãng.
Vd ô chữ 18 : ASE, SALIM ...
để hiểu biết và thêm lòng
yêu mến Thánh Kinh,
chúng ta cùng vui học
qua những ô chữ sau.
Bạn hãy tìm trong những ô chữ này
có bao nhiêu nhân vật và địa danh
được nói tới trong Tân Ước ,
sao cho chữ này tiếp cận chữ kia, ngang-dọc-xéo-ngược-xuôi,
mà không cách quãng.
Vd ô chữ 18 : ASE, SALIM ...
Mọi trích dẫn và tên riêng
đều dựa trên bản dịch Thánh Kinh
Lời Chúa Cho Mọi Người 2005
của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ.
Chúc các bạn có những giây phút
vui và bổ ích.
đều dựa trên bản dịch Thánh Kinh
Lời Chúa Cho Mọi Người 2005
của Nhóm Phiên Dịch
Các Giờ Kinh Phụng Vụ.
Chúc các bạn có những giây phút
vui và bổ ích.
VUI HỌC THÁNH KINH TẬP 14 : Ô CHỮ TÂN ƯỚC 18
(TRONG Ô CHỮ TÂN ƯỚC 18 CÓ ÍT NHẤT 17 TỪ)
ĐỨC MẸ LÀ GƯƠNG NHÂN ĐỨC
Năm nay Tháng Hoa lại về đúng vào Chúa nhật II Phục sinh, cũng là CN kính lòng thương xót của Thiên Chúa. Nói về lòng thương xót của Thiên Chúa đối với loài người thì bao la không cùng, nhưng biểu hiện cụ thể nhất, tập trung nhất là nơi Đức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa, Người đã giáng trần làm Con Đức Mẹ Maria để thi hành sứ vụ Cứu Độ nhân loại. Vậy cũng có thể nói: Chính Đức Mẹ là chứng nhân sinh động nhất minh hoạ cho lòng thương xót của Thiên Chúa, đồng thời Mẹ cũng là cây cầu nối hữu hiệu nhất giúp những ai muốn tìm đến lòng thương xót của Thiên Chúa. Đến với Chúa, chúng ta cần phải có đức tin vững mạnh đã đành, nhưng đến với Mẹ, chúng ta cũng rất cần có đức tin, bởi: “Các tín hữu hãy nhớ rằng lòng tôn sùng chân chính không hệ tại tình cảm chóng qua và vô bổ, cũng không hệ tại một sự dễ tin phù phiếm, nhưng phát sinh từ một đức tin chân thật. Đức tin dẫn chúng ta đến chỗ nhìn nhận địa vị cao cả của Mẹ Thiên Chúa, và thúc đẩy chúng ta lấy tình con thảo yêu mến Mẹ chúng ta và noi gương các nhân đức của Mẹ” (GH 67).
Nói đến đức tin là nói đến vấn đề cốt tuỷ của tôn giáo. Bất cứ một tôn giáo nào cũng đều coi đức tin làm trọng, bởi thế mới gọi những người theo tôn giáo ấy là tín hữu, tín đồ. Có tin thì mới yêu, có yêu thì mới theo và dốc một lòng vì tôn giáo mình tin theo để sống đạo một cách tốt lành. Thánh Augustinô đã dạy: “Nếu mạc khải là con đường Thiên Chúa đến với con người, thì đức tin là con đường con người đến với Thiên Chúa, là sự đáp trả của con người trước tiếng nói của Thiên Chúa”. Đức tin là lời đáp trả thích đáng của con người trước lời mời gọi của Thiên Chúa.
Đức tin là một trong 3 nhân đức đối thần (Tin – Cậy – Mến) mà bất cứ một Kitô hữu nào cũng thuộc nằm lòng. Thuộc nhưng có thể hiện được, thực hành được trong cuộc sống hay không lại là chuyện khác.
Quả thật “Đức Bà là gương nhân đức”, bởi “Đức Bà là toà Đấng Khôn Ngoan” (Kinh cầu Đức Bà). Đức Mẹ được Thiên Chúa tuyển chọn từ trước vô cùng, làm ngai toà của Ngôi Lời nhập thể, là ngai toà Thiên Chúa, ngai toà Đấng Khôn Ngoan. Muốn học về tấm gương nhân đức của Đức Mẹ, thì trước hết phải tin và yêu Mẹ (GH 67), vì càng yêu mến Đức Mẹ thì người tín hữu càng yêu mến và càng làm đẹp lòng Thiên Chúa. Không còn con đường nào ngắn hơn, dễ dàng hơn, đảm bảo hơn để chiếm được đức ái hoàn hảo cho bằng con đường yêu mến Mẹ Maria. Chính nơi Đức Mẹ thể hiện rõ nét nhất, sinh động nhất 3 nhân đức đối thần: Tin - Cậy - Mến.
Trong ba nhân đức đối thần thì tập trung nhất, quan trọng nhất vẫn là đức Mến (“Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến” - 1Cr 13, 13), bởi đó cũng chính là điều răn đứng hàng đầu mà Đức Kitô thường dạy: mến Chúa yêu người (“yêu Chúa hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực và yêu người thân cận như chính mình” - Mt 22, 37). Và cứ nhìn vào tấm gương chói lọi là Mẹ Maria chúng ta cũng thấy đó là điều hiển nhiên, không thể chối cãi. Điều này, một lần nữa lại cho biết tầm quan trọng của đức Mến: Đức Mến vừa là nhân đức đối thần, vừa đối nhân.
Nói đến nhân đức đối nhân thì điển hình nhất là 4 nhân đức: Khôn ngoan, công bình, can đảm, tiết độ; nhưng tựu trung, cơ bản vẫn là đức Mến. Thánh Augustinô trong “Những thói quen của Hội thánh Công Giáo” (1,25,46) cũng dạy: “Sống tốt lành không gì khác hơn là yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết sức lực mình. Chúng ta dành cho Người một tình yêu trọn vẹn (nhờ tiết độ), không gì lay chuyển nổi (nhờ can đảm), chỉ vâng phục một mình Người (nhờ công bình), luôn tỉnh thức để khỏi sa vào cạm bẫy của mưu mô và gian dối (nhờ khôn ngoan)”.
Trong cuốn nhật ký “Lòng Thương Xót Chúa nơi Linh Hồn Tôi” (Thông điệp về Lòng Thương Xót Chúa) Đức Maria đã dạy Thánh nữ Faustina Kowalska: “Hỡi con gái yêu dấu của Mẹ, Mẹ ước muốn con thực tập ba nhân đức mà Mẹ ưa thích nhất và Thiên Chúa cũng lấy làm hài lòng nhất. Nhân đức thứ nhất là khiêm nhường, khiêm nhường và một lần nữa là khiêm nhường, nhân đức thứ hai là trinh khiết, nhân đức thứ ba là yêu mến Thiên Chúa. Là con gái của Mẹ, con phải đặc biệt chiếu tỏa những nhân đức này” (số 1415).
Vì khiêm nhường nên trong suốt cuộc đời trần thế, Đức Mẹ chỉ một lòng tuân phục thánh ý của Thiên Chúa. Trong gia đình Nazareth thì Mẹ là một người vợ, một người mẹ hiền thục, bao dung, gương mẫu trong vâng phục. Chỉ cần xét lời Mẹ trong tiệc cưới Cana cũng đủ rõ: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo.” (Ga 2,5). Về nhân đức khiết tịnh của Đức Mẹ thì xin trích dẫn “Tín điều Mẹ Maria Trọn Đời Đồng Trinh” được Công Đồng Latêranô tuyên tín năm 649, như sau: “Khốn cho những ai không theo các vị Nghị Phụ thánh đức tuyên xưng một cách chân thực và xác đáng rằng Đức Maria, trinh nguyên và vô nhiễm, là Mẹ Thiên Chúa, vì Mẹ đã thực sự thụ thai chính Thiên Chúa Ngôi Lời, Đấng được Thiên Chúa Ngôi Cha hạ sinh trước các kỳ thời, bởi Chúa Thánh Thần mà không cần đến hạt giống loài người, và đã sinh ra Người hoàn toàn không bị hư hại gì, tình trạng đồng trinh của Mẹ sau khi sinh con cũng không hề bị sứt mẻ” (DS 503). Đến nhân đức yêu mến Thiên Chúa, thì như đã nói ở trên, Đức Mẹ vẫn luôn luôn và mãi mãi là mẫu gương tuyệt hảo: Vì tuyệt đối yêu mến Thiên Chúa nên Mẹ mới xin vâng theo lời Sứ thần Truyền tin, và khiêm nhường nhận mình là nữ tì của Thiên Chúa. Đồng thời cònxin vâng theo Lời trăng trối của Con Người, mà nhận các tín hữu làm con và thương yêu họ hết lòng.
Ba nhân đức mà Đức Mẹ khuyên bảo Thánh nữ Faustina, phải chăng cũng là những lời dạy bảo chí tình chí nghĩa của Mẹ đối với đàn con Kitô hữu còn đang trên hành trình tiến về quê Trời, để được cùng Mẹ hưởng phúc vinh muôn đời? Hiểu được như thế thì người Kitô hữu còn đợi gì mà không dọn sạch tâm hồn và dốc một lòng học theo mẫu gương nhân đức của Mẹ? Thực sự chỉ có như vậy và chỉ đến lúc đó chúng ta mới vui mừng, hãnh dịên được “nhờ Mẹ, con đến với Chúa”(Ad Jesum per Mariam), đến với lòng thương xót của Chúa, để được hân hoan thưa với Người: “Lạy Chúa! Con tín thác nơi Ngài”. Amen.
Cô Tâm
(trích Chia sẻ TM HĐGD ĐM tháng 5.2011)
Lời giải đáp
VUI HỌC THÁNH KINH TẬP 14 : Ô CHỮ TÂN ƯỚC 17
(TRONG Ô CHỮ TÂN ƯỚC 17 CÓ ÍT NHẤT 16 TỪ)
Ô CHỮ TÂN ƯỚC 17 (16 từ )
E (Lc 3,28)
ÊLI (Lc 3,23)
EVÀ(2Cr 11,3)
ÊVÊ (Lc 3,35)
NÔÊ (Lc 3,36)
TIA (Mc 7,24)
CAIN (1Ga 3,12)
ÊLAM (Cv 2,9)
ÊLIA (Mc 6,15
LÊVI (Lc 3,29)
LINÔ (2Tm4,21)
LÔIT (2Tm1,5)
LUCA (2Tm 4,11)
NAIN (Lc 7,11)
LAMEC (Lc 3,36)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét