LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Bảy Tuần 19 TN2
Bài đọc: Eze 18:1-10, 13, 30-32; Mt 19:13-15.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Mỗi người phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Theo thuyết Nhân Quả của nhà Phật thì nhân nào quả đó: quả tốt nhân tốt, quả xấu nhân xấu hay “đời cha ăn mặn đời con khát nước.” Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng nói một câu tương tự: xem quả biết cây, cây xấu không thể sinh quả tốt, và ngược lại, cây tốt không thể sinh quả xấu. Vì thế, nếu con cái tốt là bởi cha mẹ tốt và con cái xấu là do bởi cha mẹ xấu, và cứ thế truyền đi hết thế hệ này qua thế hệ khác. Nếu hiểu như thế, một khi đã rơi vào vòng xấu là cứ xấu mãi và không có hy vọng gì thoát ra khỏi vòng xấu xa này?
Trong bài đọc I, ngôn sứ Ezekiel tường thuật Thiên Chúa lên án niềm tin này và Ngài truyền cho Israel không được truyền bá niềm tin này nữa. Nguyên tắc trên (nhân quả) chỉ là nguyên nhân phụ (secondary cause); nguyên nhân chính (primary cause) là tùy thuộc nơi con người làm. Trong sự quan phòng của Thiên Chúa, mỗi người phải chịu trách nhiệm về các hành động của mình; tuy nhiên, việc lành hay điều ác của một người cũng đều có ảnh hưởng trên người khác. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu la rầy các môn đệ vì họ ngăn cản các trẻ nhỏ không cho chúng đến với Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Trách nhiệm của mỗi người về hành động mình làm.
Không phải chỉ ở Việt-Nam mới có câu tục ngữ “Đời cha ăn mặn đời con khát nước,” người Do Thái cũng có câu tục ngữ tương đương lan tràn trong dân chúng “Đời cha ăn nho xanh, đời con phải ê răng.” Thiên Chúa cực lực phản đối niềm tin này khi Ngài nói: “Ta lấy mạng sống Ta mà thề, các ngươi sẽ không còn truyền cho nhau câu ngạn ngữ đó trong Israel nữa. Này, mạng sống nào cũng thuộc về Ta; mạng sống của cha cũng như mạng sống của con đều thuộc về Ta. Ai phạm tội, kẻ ấy phải chết.” Mỗi cá nhân phải chịu trách nhiệm về các hành vi của mình, chứ không được đổ tội cho ai cả.
Nguy hiểm của niềm tin: tội lỗi và hình phạt truyền từ đời cha qua đời con là một khi đã lâm vào vòng dây chuyền này sẽ không còn hy vọng gì nữa! Nhưng Thiên Chúa cho con người niềm hy vọng để ra khỏi vòng này: Ngay từ đời cha, ông đã có thể ăn năn trở lại để được Chúa xóa tội; nếu ông không ăn năn và hư mất, con ông vẫn có thể bỏ đường tội lỗi nếu đã trót lâm vào. Tóm lại, theo kế họach tha thứ của của Thiên Chúa, sẽ chẳng còn một chướng ngại nào cản trở sự trở lại của con người trừ sự cứng lòng của họ. Lý do đơn giản Chúa đưa ra hôm nay: “Quả thật, Ta không vui thích gì về cái chết của kẻ phải chết, nhưng muốn nó ăn năn trở lại và được sống.”
2/ Phúc Âm: Nước Trời là của những người giống như con trẻ?
Tại sao các môn đệ la rầy trẻ nhỏ? Trẻ em thường ồn ào và chạy nhảy lung tung làm chia trí cuộc đàm thọai hay cần được nghỉ ngơi của người lớn. Các môn đệ thấy Thầy mình bận rộn tối ngày, hết giảng dạy rồi lại chữa bệnh, xuất hiện ở đâu cũng kéo theo một đám đông ồn ào chen lấn, nên các ông có lý do để la rầy và ngăn cản không cho chúng đến. Hiểu ý hướng tốt lành của họ nên Chúa Giêsu không trách các ông, Ngài chỉ nói: Cứ để trẻ em đến với Thầy! Đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng." Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó.
Qua bài học này, Chúa Giêsu dạy cho những người lãnh đạo một bài học quan trọng để có thể đối đầu với đòi hỏi của đám đông. Khi chọn xuất hiện nơi công cộng là chọn để cho đám đông đến với mình, đừng khinh thường và trốn tránh họ vì sứ vụ và thành công của mình phần lớn cũng liên quan tới họ. Có những người sau khi đã nổi tiếng tìm cách bảo vệ mình và xa lánh đám đông nên họ cũng từ từ rơi vào quên lãng. Tuy nhiên, Chúa cũng không dạy dành hết thời giờ cho đám đông mà quên đi việc nghỉ ngơi bồi dưỡng. Chúa đã từng nhắc nhở các môn đệ: “Các con hãy lui vào nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi” (Mk 6:31); hay Chúa bảo các ông xuống thuyền và chèo qua bờ bên kia trong khi Chúa giải tán đám đông đang muốn tuyên xưng Chúa làm vua cai trị họ (Mt 14:22). Và rất nhiều lần, Ngài đã bỏ đám đông và các môn đệ để lên núi cầu nguyện một mình (Mt 14:23, Lk 9:18, Jn 6:15). Chúa biết cách làm chủ thời gian và xử thế trong mọi trạng huống xảy ra cho Ngài.
Người lớn cần trở nên giống trẻ về phương diện nào? Chắc chắn Chúa không đòi chúng ta trở nên trẻ nhỏ về mọi phương diện vì chúng cũng có những điều cần phải học để trưởng thành hơn, nhưng một số các đặc tính của trẻ rất cần cho mối liên hệ giữa chúng ta với Thiên Chúa như: (1) Trẻ thơ tuyệt đối tin tưởng nơi cha mẹ chứ không nơi chúng hay người ngòai, chúng ta cũng phải tuyệt đối tin tưởng nơi Thiên Chúa chứ không nơi bất cứ quyền lực nào khác, ngay cả chính mình.
(2) Cha mẹ dạy sao nghe vậy, chúng chưa biết bướng bỉnh cãi lại; chúng ta cũng cần có thái độ như vậy khi tiếp cận các giới răn của Chúa, đừng lý sự để tìm cách biện minh cho các hành động sai trái của mình.
(3) Trẻ thơ cần gì xin đấy, hết rồi lại xin thêm, chúng không biết tích trữ phòng hờ; Chúa cũng đòi chúng ta như thế, lương thực này nào đủ cho ngày đó chứ không lo tích trữ cho cả một đời trong khi biết bao người cần có của ăn hằng ngày.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Mỗi người phải chịu trách nhiệm về các hành động và cuộc đời mình. Chúng ta đừng đổ tội cho tiền nhân cũng đừng tùy thuộc vào công đức của hậu thế.
- Chúng ta cần có một niềm tin vững vàng nơi Thiên Chúa như con trẻ tin vào cha mẹ chúng; đừng để những bon chen của cuộc sống làm chúng ta mất đi niềm tin này.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
****************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét