Trang

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

LỜI CHÚA MỖI NGÀY THỨ NĂM TUẦN XX THƯỜNG NIÊN năm II

Mt 22,1-14

LỜI CHÚA MỖI NGÀY
THỨ NĂM TUẦN XX THƯỜNG NIÊN năm II
Bài đọc: Eze 36:23-28; Mt 22:1-14.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ :
Phải luôn biết quý trọng những hồng ân Thiên Chúa ban.
Con người dễ rơi vào thái độ nhàm chán và khinh thường những gì họ đã quá quen thuộc. Một khi họ đã trở nên quá quen với những ân huệ và đặc quyền được hưởng, họ có khuynh hướng khinh thường chúng. Để có thể nhận ra và quí trọng của những ân huệ và đặc quyền được hưởng, con người nhiều khi cần phải đổi môi trường sinh sống. Trong đời sống thiêng liêng cũng vậy, nhiều khi đã quá quen với chương trình phụng vụ của gia đình hay giáo xứ, con người trở nên khô khan nguội lạnh. Những lúc như thế, con người cần có một luồng khí mới để làm sống lại tinh thần hăng say phấn khởi của thuở ban đầu.
Các bài đọc hôm nay nêu bật thói quen nhàm chán và khinh thường này. Trong bài đọc I, vì người Do-thái khinh thường tình yêu và sự bảo vệ của Thiên Chúa, Ngài để cho quân thù đến phá tan tất cả và đem họ đi lưu đày. Sống trong nơi lưu đày, họ có thời gian suy nghĩ và nhận ra tình yêu và đặc quyền Thiên Chúa đã ban, họ hối hận và trở lại cùng Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dùng một dụ ngôn để bày tỏ nỗi lòng yêu thương của Ngài: Ngài xuống trần là để đem Tin Mừng trước tiên cho người Do-thái; nhưng vì họ không chịu tiếp nhận, nên Tin Mừng được đem đến cho tất cả những ai mở lòng đón nhận.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Quả tim mới, thần khí mới.
Dân Do-Thái đã được Thiên Chúa thương yêu cách đặc biệt nên được chọn làm Dân Riêng của Chúa và cho hưởng những đặc quyền hơn tất cả những Dân Ngoại khác: Ngài đã dẫn ra họ ra khỏi cảnh nô lệ bên Ai-Cập, dạy dỗ và ban cho họ Thập Giới, cho họ đánh đuổi các dân khác và định cư nơi Đất Hứa… Chính họ đã từng hãnh diện vì chưa có một thần linh nào xuống ở cùng và ban những điều luật như Thiên Chúa của họ. Thế nhưng, sau khi đã trở thành một dân tộc mạnh mẽ và giàu có, họ khinh thường Chúa, họ chạy theo các thần ngoại và vi phạm các giới răn của Ngài.
Để cho họ nhận ra những lầm lỗi của họ và những đặc ân Thiên Chúa đã làm cho họ, Ngài để cho ngọai bang xâm lấn và bắt đi lưu đày bên Assyria và Babylon. Sống trong cảnh khổ cực nơi lưu đày, họ hồi tưởng lại quá khứ và nhận ra tình thương và sự che chở của Chúa, nhận ra sự cần thiết của Đền Thờ và tuân giữ giới răn của Chúa. Họ ăn năn trở lại và Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ mọi tội họ đã phạm và cho quay trở về cố hương để xây dựng lại Đền Thờ.
Trong trình thuật hôm nay, ngôn sứ Ezekiel nhìn thấy trước Thiên Chúa không chỉ cho họ hồi hương và xây dựng lại Đền Thờ, Thiên Chúa còn thanh tẩy và thánh hóa họ từ bên trong để họ có thể xứng đáng làm Dân Riêng của Ngài, như tiên tri viết: “Rồi Ta sẽ rảy nước thanh sạch trên các ngươi và các ngươi sẽ được thanh sạch, các ngươi sẽ được sạch mọi ô uế và mọi tà thần. Ta sẽ ban tặng các ngươi một quả tim mới, sẽ đặt thần khí mới vào lòng các ngươi. Ta sẽ bỏ đi quả tim bằng đá khỏi thân mình các ngươi và sẽ ban tặng các ngươi một quả tim bằng thịt. Chính thần trí của Ta, Ta sẽ đặt vào lòng các ngươi, Ta sẽ làm cho các ngươi đi theo thánh chỉ, tuân giữ các phán quyết của Ta và đem ra thi hành. Các ngươi sẽ cư ngụ trong đất Ta đã ban cho tổ tiên các ngươi. Các ngươi sẽ là dân của Ta. Còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi.”
Luật lệ Thiên Chúa đã ban sẽ không bao giờ thay đổi. Điều cần được thay đổi là trái tim con người. Thiên Chúa sẽ cất đi trái tim cứng lòng chai đá và thay vào đó bằng quả tim bằng thịt, quả tim biết yêu thương. Một khi con người đã hết lòng yêu Chúa thì họ sẽ tuân giữ các Lề Luật của Ngài.
2/ Phúc Âm: Tiệc Cưới Nước Trời.
Cùng một tư tưởng như Bài đọc I, Chúa Giêsu muốn nói cho những người Do-thái biết họ được đặc quyền Thiên Chúa ban để lắng nghe Tin Mừng trước hết; nhưng vì sự cứng lòng của họ nên Tin Mừng được loan báo đến cho Dân Ngoại. Để quảng diễn điều này, Đức Giêsu lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: "Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến. Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: "Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới!" Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng.”
Vì những khách được mời từ chối không chịu tham dự, nên đặc quyền bị lấy đi, và chủ cho lệnh mời tất cả những người khác, cho dẫu là những khách qua đường. Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách. Vì người Do-thái từ khước đón nhận Tin Mừng, nên Thiên Chúa truyền các tông-đồ đem Tin Mừng đến cho tất cả các Dân Ngoại, và số người tin Chúa càng ngày càng phát triển.
Nhiều người có lý do để thắc mắc làm sao khách qua đường có thể chuẩn bị để mặc y phục lễ cưới như chủ đòi; nhưng chủ cũng có lý nói lại rằng nếu từ chối không tham dự thì không sao, nhưng một khi đã nhận lời mời thì cũng phải mặc y phục lễ cưới. Ai muốn vào Nước Trời cũng đều phải tuân theo những luật lệ của Nước Trời đòi hỏi.
Lời cuối cùng của Phúc Âm là một lời cảnh tỉnh cho những người coi thường những hồng ân và đặc quyền Thiên Chúa đã ban: “Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.” Nếu họ không biết dùng những hồng ân và đặc quyền Chúa ban, Chúa sẽ lấy đi và trao cho người biết xử dụng để sinh lời hơn.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Thói quen làm con người nhàm chán và khinh thường những gì được hưởng. Chúng ta cần phải dành thời giờ hồi tâm thường xuyên để nhận ra những ơn lành của Thiên Chúa đã ban xuống trong cuộc đời của mỗi người, gia đình, và cộng đoàn.
- Nhiều khi chúng ta cần đổi chỗ để nhận ra và biết quí trọng những gì mình đang được hưởng: giầu sang ra nghèo khó, tự do ra nô lệ, khỏe mạnh ra yếu ớt… Đau khổ cần có để thanh tẩy con người.
- Điều quan trọng cần phải thay đổi là thay đổi từ bên trong tâm hồn và trái tim cũ, để mặc lấy trái tim mới và thần khí mới. Đây là công việc của Chúa Thánh Thần, nhưng cần sự cộng tác của chúng ta.
Lm.An-tôn Đinh Minh Tiên, OP.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét