Thứ Tư sau Chúa Nhật 25 Quanh Năm
Bài Ðọc I: (Năm II) Cn 30, 5-9
"Xin chớ để con ăn mày và cũng đừng để con giàu có: xin chỉ ban cho con ăn dùng vừa đủ".
Trích sách Châm Ngôn.
Mọi lời Thiên Chúa như luyện trong lửa, là thuẫn che chở kẻ nương tựa vào Người. Ngươi chớ thêm điều gì vào lời Chúa, kẻo ngươi bị trách cứ và bị coi là kẻ gian dối. Con xin Chúa hai điều này và xin đừng từ chối trước khi con chết: Xin hãy loại xa con sự giả trá và lời gian dối. Xin chớ để con ăn mày và cũng đừng để con giàu có: xin chỉ ban cho con ăn dùng vừa đủ: kẻo khi no đầy, con bị mê hoặc mà chối Chúa rằng: Chúa là ai? Hoặc vì túng thiếu con đi ăn trộm và làm ố danh Thiên Chúa của con.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 118, 29. 72. 89. 101. 104. 163
Ðáp: Lời Chúa là đèn soi tỏ dưới bước chân con (c. 105a).
Xướng: 1) Xin đưa con xa cách con đường gian dối, và rộng tay ban luật pháp của Ngài cho con. - Ðáp.
2) Ðối với con, luật pháp do miệng Chúa đáng chuộng hơn vàng bạc châu báu muôn ngàn. - Ðáp.
3) Thân lạy Chúa, cho tới đời đời kiếp kiếp, lời Chúa vẫn còn đó như cõi trời cao. - Ðáp.
4) Con kiềm hãm con xa mọi điều gian ác, để giữ trọn những lời răn dạy của Ngài. - Ðáp.
5) Nhờ huấn lệnh Ngài con trở nên minh mẫn, bởi thế con ghét mọi đường lối gian tà. - Ðáp.
6) Con ghét và ghê tởm điều gian dối, con yêu chuộng luật pháp của Ngài. - Ðáp.
Alleluia: 1 Ga 2, 5
Alleluia, alleluia! - Ai giữ lời Chúa Kitô, thì quả thật tình yêu của Thiên Chúa đã tuyệt hảo nơi người ấy. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 9, 1-6
"Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai Tông đồ lại, ban cho các ông sức mạnh và quyền năng trên mọi ma quỷ và được chữa lành các bệnh tật. Ðoạn Người sai các ông đi rao giảng nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. Người bảo các ông rằng: "Khi đi đàng, các con đừng mang gì cả, chớ mang gậy và bị, bánh và tiền, cũng đừng mặc hai áo. Các con vào nhà nào, thì hãy ở lại đó, và đừng rời khỏi nơi ấy. Những ai không tiếp đón các con, thì khi rời bỏ thành đó, các con hãy giũ cả bụi chân lại, để làm chứng tố cáo họ". Các ông liền đi rảo khắp các làng mạc, rao giảng Tin Mừng, và chữa lành bệnh tật khắp nơi.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Huấn Lệnh Truyền Giáo
Ðược Chúa Giêsu tuyển chọn và sống với Chúa, các Tông đồ cũng đã nghe Chúa giảng dạy và chứng kiến những phép lạ Ngài làm. Trong bài Tin Mừng hôm nay, tác giả Luca thuật lại biến cố Chúa Giêsu sai các ông đi rao giảng Tin Mừng, Ngài nhắc nhở các ông phải sống khó nghèo và hoàn toàn tin tưởng vào Chúa quan phòng.
So với lần Chúa sai các môn đệ thì lần này có điểm khác biệt là thay vì được sai đi từng hai người, các Tông đồ được sai đi từng người một và được ban cho sức mạnh và quyền năng để trừ ma quỉ và chữa lành bệnh tật. Tuy nhiên, các ông cũng chỉ được sai đi trước để loan báo Ngài sắp đến. Huấn lệnh cho các Tông đồ trước khi lên đường có thể gồm 3 phần: Thứ nhất, trên đường đi các ông không được mang theo gì cả, mặc dù sứ vụ của các ông kéo dài một thời gian, chứ không phải chỉ có một vài ngày; điều đó có nghĩa là các ông phải hoàn toàn từ bỏ chính mình và chỉ tin vào sức mạnh của Lời Chúa. Thứ hai: khi tới nhà nào thì phải kiên trì, không được lùi bước; nói khác đi, các ông phải tin vào sứ mệnh của mình, tin vào sự quan phòng và chờ đợi thời giờ của Chúa. Thứ ba: các ông phải có can đảm trước sự cứng đầu của những kẻ chống đối các ông.
Mỗi thời đại có những cám dỗ riêng. Ma quỉ đã cám dỗ Chúa Giêsu từ bỏ sứ mệnh cứu thế, cũng như cám dỗ Ngài làm những việc lạ lùng, như hóa đá thành bánh, gieo mình xuống từ nóc Ðền thờ để mọi người thấy và tin. Ngày nay, không thiếu những người chỉ muốn dùng tiền bạc để giảng dạy hoặc dùng quyền bính để làm cho người khác kinh sợ. Một cám dỗ khác mà người Tông đồ thời nay thường mắc phải, đó là sự thiếu kiên nhẫn, chờ đợi thời giờ của Chúa. Họ dễ thoái lui rời bỏ nhiệm sở, thay đổi công việc. Cũng có những người Tông đồ không dám nói rõ những sai lầm của người khác cũng như những gì trái ngược với giá trị Tin Mừng. Thái độ chung của con người thời nay là ích kỷ và hưởng thụ, số người sẵn sàng để Chúa sai đi thật hiếm hoi, số các tệ nạn do sự sai lầm thiêng liêng ngày càng gia tăng, trong khi đó cái tôi tự do được thổi phồng.
Có lần nhà hiền triết Diogène đứng ở một góc đường và cười rã rượi như người điên loạn. Một khách bộ hành hỏi ông: "Có gì mà ông cười ngặt nghẽo như thế?" Ông đáp: "Anh có thấy tảng đá to ở giữa đường kia không? Từ khi tôi tới đây, đã có mười người vấp ngã vì nó và nguyền rủa nó, nhưng không ai quan tâm lấy nó đi để tránh cho người khác khỏi vấp ngã".
Có nhiều cách làm việc Tông đồ, nhưng hữu hiệu nhất là bằng chính đời sống tốt lành của mình. Xin Chúa giúp chúng ta đáp lại lời mời của Chúa và hăng say dấn thân phục vụ những người xung quanh vì Chúa.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 25 TN2
Bài đọc: Prov 30:5-9; Lk 9:1-6.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đức tính cần có của người rao giảng Tin Mừng.
Hai hành trang cần thiết nhất trong cuộc đời là Lời Chúa và đức tin, và hai hành trang này bổ xung cho nhau. Lời Chúa soi sáng và làm cho đức tin ngày càng thêm vững mạnh. Đức tin làm cho con người hiểu thấu đáo Lời Chúa hơn, và nhất là dám hy sinh để Lời Chúa được lan tràn cho mọi người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hiểu chính xác Lời Chúa và tin tưởng hòan tòan nơi Thiên Chúa.
1.1/ Không được tự tiện thêm bớt Lời Chúa:
Kinh Thánh không dễ hiểu. Khi gặp những vấn nạn khó hiểu, thay vì phải cầu nguyện và tìm tòi nghiên cứu, con người thường có hai khuynh hướng: hoặc thêm ý của mình vào làm để cho vấn đề dễ hiểu hơn hoặc tự ý đục bỏ những gì không hiểu hay không thích. Người Hồi Giáo cũng tin Cựu Ước, nhưng chỗ nào không muốn tin thì tự ý đục bỏ; họ lấy lý do vì người Do-Thái ghét họ nên cho thêm vào. Thế kỷ 20 có nhóm mệnh danh là Jesus Seminar, khi gặp đọan Kinh Thánh khó hiểu hay mâu thuẫn giữa các Thánh Ký, họ họp nhau và lấy ý kiến chung nên cắt đi hay giữ lại. Sách Khôn Ngoan lên án những khuynh hướng này: “Mọi lời Thiên Chúa phán đều đã được gạn lọc. Người là khiên thuẫn cho ai tìm ẩn náu nơi Người. Đừng thêm thắt chi vào lời Người phán dạy kẻo bị Người quở trách, và con thành kẻ nói dối nói gian.”
1.2/ Hai điều quan trọng người khôn ngoan phải xin Thiên Chúa trong cuộc đời:
(1) Tránh xa điều dối trá và chuyện lừa đảo: Con người có thể không thành thật với Thiên Chúa như thêm hoặc bớt Lời Kinh Thánh để biện hộ cho các tật xấu của mình. Con người có thể không thành thật với chính mình khi ăn gian nói dối để được lợi nhuận. Sau cùng, con người có thể không thành thật với tha nhân khi tố cáo người công chính hay lừa đảo những người cô thân yếu thế để lấy những gì họ có.
(2) Đừng để quá túng nghèo, cũng đừng quá giàu có; chỉ xin cho có cơm bánh cần dùng. Hai thái cực con người cần tránh: Nếu quá túng nghèo, con người có thể sinh ra trộm cắp để có cơm bánh ăn; khi làm như thế là họ làm ô danh Thiên Chúa. Nếu quá đầy dư, con người sẽ bỏ quên Thiên Chúa và chỉ trông cậy vào chính bản thân mình. Cách tốt nhất là chỉ xin cho được hằng ngày dùng đủ như lời Kinh Lạy Cha mà Chúa dạy cho các Tông Đồ của Ngài: “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày.”
2/ Phúc Âm: Trông cậy vào sức mạnh của Thiên Chúa và hy sinh tất cả vì Tin Mừng.
(1) Chúa ban cho các Tông Đồ sức mạnh và uy quyền: “Đức Giê-su tập họp Nhóm Mười Hai lại, ban cho các ông sức mạnh và uy quyền để trừ mọi thứ quỷ và chữa các bệnh tật.” Sứ vụ của Chúa khi xuống trần gian là rao giảng, chữa lành, và huấn luyện các Tông Đồ để tiếp tục sứ vụ của Ngài. Trước khi sai các Tông Đồ đi, Ngài ban cho các ông sức mạnh và uy quyền của Ngài để các ông cũng làm được những gì Ngài làm để mang mọi người về cho Chúa. Uy quyền trên các quỉ thần là quyền của Thiên Chúa, nếu Thiên Chúa không trao ban, con người không thể nào thắng được quỉ thần. Ơn chữa bệnh cũng thế, không chỉ các Tông Đồ mà còn rất nhiều linh mục qua các thời đại được Chúa ban ơn chữa lành cho các bệnh nhân. Trong thời đại chúng ta, người nổi danh chữ bệnh phần xác là Cha Piô được Chúa cho in năm Dấu Thánh.
(2) Người sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. Người nói: "Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo. Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó và cũng từ đó mà ra đi. Hễ người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra khỏi thành, anh em hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ." Khi truyền những điều này, Chúa muốn các Tông Đồ phải:
- Tuyệt đối tin tưởng vào Thiên Chúa vì thợ làm đáng được thưởng công bởi Thiên Chúa và bởi người nhận ơn. Thiên Chúa có thể thúc đẩy tâm tình biết ơn nơi những người đã lãnh nhận để họ biết chăm sóc cho những thợ làm vườn nho cho Chúa. Rất nhiều giáo dân đã tiền bỏ vào nhà thờ mỗi tuần, tiền giúp ơn gọi, tiền cho các cha đi đường hay ăn học…
- Hy sinh tất cả cho việc rao giảng Tin Mừng. Khi không dính bén quá nhiều với của cải vật chất, người tông đồ sẽ dễ dàng lên đường đi bất cứ nơi nào được sai đến. Nhưng khi quá nặng lòng với của cải vật chất, người tông đồ bị đè nặng vì quần áo, bị gậy, lương thực… và không dễ lên đường tới những nơi xa xôi để rao giảng Tin Mừng cho những người đang cần được nghe.
- Chúc lành cho những ai đón tiếp và phủi bụi chân lại cho những ai không tiếp đón. Ai đón tiếp người tông đồ là đón tiếp chính Chúa vì họ được Thiên Chúa sai đi. Cũng vậy, ai từ khước các tông đồ là từ khước chính Chúa. Sự giũ bụi chân là dấu hiệu để tỏ cho chủ nhà biết ông đã từ chối nghe Tin Mừng; và như thế, tự ông đã luận phạt chính ông.
(3) Các Tông Đồ nghe lời Chúa ra đi, rảo qua các làng mạc, loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải cố gắng dành thời giờ để học hỏi và nghiên cứu Lời Chúa trước khi có thể áp dụng vào cuộc sống để sinh lợi ích cho bản thân và rao giảng Lời Chúa cho tha nhân.
- Chúng ta chỉ cần xin Chúa cho có của cải vừa đủ để sinh sống. Cần xin Chúa cho đừng quá nghèo để sinh tật trộm cắp làm ô danh Chúa. Cần xin Chúa cho tránh cảnh quá giầu vì sẽ dễ dàng tự tin nơi mình và bỏ quên Thiên Chúa.
- Không quá dính bén với của cải vật chất sẽ làm cho con người chúng ta nhẹ nhàng để bay bổng, không phải lo nghĩ làm sao gìn giữ chúng, và nhất là sẽ có nhiều giờ cho việc học hỏi và rao giảng Tin Mừng.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẨY MẦM - MÙA QUANH NĂM - TUẦN 25
Lc 9,1-6
A. Hạt giống...
Chúa Giêsu sai Nhóm 12 đi loan Tin Mừng và chỉ dẫn họ những điều cần thiết khi thi hành sứ mạng :
1. Sứ mạng :
- Họ sẽ được tham dự vào chính sứ mạng của Thầy mình, cho nên Chúa Giêsu ban cho họ năng lực, năng lực của chính Ngài, năng lực mà Ngài đã dùng để thực hiện các phép lạ mà chúng ta đã thấy ở các đoạn trước ; Ngài cũng ban cho họ quyền phép, cũng là quyền phép của chính Ngài, quyền phép mà Ngài đã dùng để xua trừ ma quỷ mà chúng ta cũng đã thấy ở những đoạn trước.
- “Trừ mọi thứ quỷ và chữa các thứ bệnh” : người do thái quan niệm bệnh tật là dấu hiệu thống trị của Satan và tội lỗi. Vậy trừ quỷ và chữa lành bệnh đều có cùng một ý nghĩa là quyền lực Thiên Chúa đã chiến thắng Satan.
2. Những chỉ dẫn cần thiết :
- Chỉ dẫn thứ nhất là về lúc đi đường : đừng để mình bị quá vướng víu với những nhu cầu và phương tiện vật chất, nhờ thế mà sẽ biết phó thác vào sự Quan Phòng của Thiên Chúa hơn. Muốn thế người tông đồ phải : a/ “Đừng mang gì đi đường” để được thảnh thơi khỏi cồng kềnh ; b/ “Đừng mang gậy” : gậy nhằm tự vệ khi bị kẻ ác tấn công dọc đường. Người tông đồ khỏi lo việc này vì chính Chúa Quan Phòng sẽ bảo vệ họ ; c/ “Bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo” : đó là những món có tính cách dự trữ, phòng xa cho những nhu cầu vật chất. Việc phòng xa này cũng không cần thiết vì Chúa Quan Phòng đã lo sẵn có những người dọc đường cung cấp các thứ cần thiết ấy cho người tông đồ.
- Chỉ dẫn thứ hai là về chỗ ở : Tông đồ không nên so đo chọn nơi ở sao cho vừa ý nhất, do so đo như vậy mà cứ đổi từ chỗ này sang chỗ khác cho dễ chịu hơn. Chúa Giêsu dặn phải chọn người xứng đáng ở trọ nhà họ rồi trọ luôn một chỗ đó. Cv 16,15 là một thí dụ minh họa cho điểm này.
- Chúa Giêsu cũng dự trù một trường hợp đặc biệt : có thể có nơi sẽ không chịu đón tiếp người tông đồ. Gặp trường hợp đó người tông đồ hãy "Ra khỏi thành và giũ sạch bụi chân để tỏ dấu phản đối họ" : theo tục lệ do thái, cử chỉ này có nghĩa là đoạn tuyệt. Xứ nào không đón nhận Lời Chúa thì bị kể không phải là Đất Thánh, bụi của xứ đó đều là bụi dơ, phải phủi lại kẻo mang bụi dơ ấy sang những xứ biết đón nhận Lời Chúa. Cử chỉ phủi bụi chân và ra đi cũng có ý tuyên bố rằng từ nay người tông đồ không còn trách nhiệm với nơi đó nửa, trách nhiệm thuộc về chính nơi đó. Cv 13,51 cũng là một minh họa cho điểm này.
B.... nẩy mầm.
1. Đã lãnh nhận đức tin cách nhưng không thì chúng ta cũng có bổn phận truyền bá đức tin ấy cách nhưng không. Truyền giáo không phải là một việc “nhiệm ý làm thêm”, mà là một trách nhiệm của công bằng.
2. Dù không có sẵn bao bị, gậy, bánh, tiền… tức là những khả năng phương tiện, ta cũng đừng ngại thi hành bổn phận truyền giáo, bởi vì dù chúng ta có những thứ đó Chúa Giêsu cũng bảo chúng ta đừng mang theo. Chúng ta có được sự hỗ trợ đắc lực nhất là chính Chúa.
3. Truyền giáo trước tiên không phải là nhằm dạy cho người ta biết một số kiến thức về giáo lý mà là nhằm “xua trừ ma quỷ và chữa lành các bệnh tật”, nghĩa là đẩy lùi những sự dữ và sự xấu ra khỏi con người.
Có lẽ từ trước tới nay tôi chưa ý thức mục tiêu này.
4. “Ngài sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. Các ông ra đi, rảo qua các làng mạc, loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi”.
Các môn đệ xưa là những người dân lương thiện, chất phát. Họ xuất thân từ nhiều tầng lớp khác nhau : trí thức có, bình dân có… tất cả đều được sai đi để loan báo Tin Mừng. Với cả sự nỗ lực và lòng nhiệt thành, họ đã ra đi loan báo Tin Mừng cứu độ.
Những người trẻ chúng ta cũng được mời gọi rao giảng Lời Chúa. Có thể chúng ta không phải đến những nơi xa xôi, mà ở đây, bằng chính cuộc sống của mỗi người nơi môi trường học đường, gia đình, làng xóm…
Lạy Chúa, xin ở bên con và bước đi cùng con (Hosanna)
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét