VUI HỌC THÁNH KINH TẬP 17 : 76-80
Các bạn
thân mến,
để hiểu
biết và thêm
lòng
yêu mến
Thánh Kinh,
chúng
ta cùng vui
học
qua những Bài Tập Rèn Luyện Tư Duy Ngôn Ngữ &
Ô Chữ .
Những bài tập này
dùng chính những
Nhân Vật và Địa Danh
được nói tới trong Tân Ước.
Mọi trích
dẫn và tên riêng
đều dựa
trên bản dịch Thánh Kinh
Lời Chúa
Cho Mọi Người
2007
của Nhóm
Phiên Dịch
Các
Giờ Kinh Phụng
vụ.
Chúc
các bạn có
những giây phút
vui
và bổ ích.
76. CÂU ĐỐ TỪ VỰNG !
L
Đây là 2 thượng tế
thời Chúa Giêsu được sắp xếp theo 1 trật
tự lôgíc nhất định. Bạn hãy xem đó là ai.
CNAAINPAHHAK
77. CÙNG GẪM !
L
Những
nhân vật dưới đây được sắp xếp theo 1 trật tự nhất định.
MONATHAN
HAATDI
BALINO
BOBOXO
NAENE
Từ
tiếp theo sẽ là :
SAEVA
BAPHERO
MUBALAC
TASEM
Đức
Giêsu
ngày càng thêm khôn ngoan,
thêm cao lớn và thêm ân nghĩa
đối với Thiên Chúa và người ta.
Lc 2,52
78. NHÂN VẬT NÀO XUẤT HIỆN ! L
Dãy
từ dưới đây được sắp xếp theo 1 trật tự nhất định.
GIOANNA
GIULIA
PONINNA
Từ tiếp theo là :
KHUNDA
ELISEVA
MACTA
SUSANNA
79. CÙNG SUY GẪM ! L
Những
nhân vật dưới đây được sắp xếp theo 1 trật tự nhất định.
LADARO
KIT
ISAIA
Nhân vật tiếp theo sẽ là :
ELIA
HERODE
TOMA
80. CÙNG TÌM ! L
Những
nhân vật này được sắp xếp theo 1 trật tự nhất định. Bạn hãy tìm nhân vật nào
không tiếp theo trong dãy từ này.
BENGIAMIN
DAVIT
ADAM
DUPLIO
AXINHRIT
CAIPHA
GIEREMIA
QUATO
XINVANO
SIMY
Ai không yêu thương
thì không biết Thiên
Chúa ,
vì Thiên Chúa là tình yêu.
1Ga 4,8
Nụ hôn cho ông già Noel làm thuê
TT - Câu chuyện xảy ra đã hơn năm năm nhưng tôi vẫn nhớ như in món quà mà một cô bé đã tặng tôi mùa đông năm ấy, một mùa Giáng sinh lạnh lẽo nhưng ấm áp tình người.
Tháng mười hai, trời ở miền Bắc mưa rả rích kèm theo cái lạnh như cứa vào da thịt. Khoảng không gian chật hẹp của căn gác nhỏ không làm dịu được nỗi buồn và cảm giác nhớ nhà. Noel này cả lớp tôi lại lên kế hoạch đi chơi nhưng giờ mẹ vẫn chưa gửi tiền. Chắc mùa này quê mình lại bão lụt nhiều nên gia đình không thu hoạch được gì.
Sáng qua, mấy đứa cùng xóm trọ mách nhau chuyện làm thêm cho các tổ chức từ thiện. Mấy đứa rủ nhau đi kiếm việc. Công việc không nặng lắm nhưng khá mất thời gian bởi tôi và Hải vào vai hai ông già Noel. Chúng tôi xuất phát từ nhà lúc sáu giờ tối và về cũng phải sau nửa khuya. Có hôm làm ở trung tâm bảo trợ trẻ em nghèo, có hôm làm ở hội người tàn tật, cũng có khi là các trại mồ côi.
Những ngày cận kề Giáng sinh chúng tôi lại càng phải đi nhiều. Hôm đứng ở cổng trường tiểu học vùng ven ngoại thành, trời đã khuya lắm rồi nhưng có một cô bé vẫn chưa về. Bé nhìn tôi chằm chằm nhưng không dám tiến lại gần. Tôi đến cạnh bé, hỏi nhỏ: “Cháu sao vậy?”. Bé cười, đôi mắt vẫn còn nhiều niềm vui: “Ông già Noel ơi, có phải đứa trẻ nào học giỏi mới nhận được quà? Sáng nay cháu bị điểm kém môn toán, cháu sợ không có quà”. Tôi cười nhẹ: “Không đâu, ông cho tất cả. Nhưng nếu cháu nào ngoan thì ông sẽ vui hơn”. Bé ngạc nhiên, nhìn sang tôi, nhìn cả Hải: “Vậy là cháu đã làm hai ông buồn rồi à?”.
Bé khóc, những giọt nước mắt nóng hổi rớt đầy trên tay tôi. Hình như trong suốt buổi tối qua, vì quá mệt nhọc mà chúng tôi quên mất nở nụ cười với nhiều đứa trẻ, trong đó có bé. “Thôi, cháu nín đi. Hai ông già này không buồn đâu, nhưng cháu phải cố gắng hơn nhé”. Bé cười, đôi mắt vẫn còn ngân ngấn nước: “Vậy đi phát quà cho trẻ em, hai ông có nhận được quà của ai không?”. Hải bước tới: “Không, hai ông chỉ đem quà và giúp các cháu thực hiện ước mơ thôi. Là ông già Noel rồi thì cần gì nữa”.
Bé đi lại gần tôi, gần Hải: “Cháu tặng hai ông nhé”, rồi hôn nhẹ nhàng lên má của chúng tôi. Hai đứa ngớ người ra nhưng vẫn không quên nở nụ cười với bé trước khi bé đi mất. Cảm giác ấm áp lan tỏa trên má tôi, rồi cả người. Một chút vị ngọt ngào xen lẫn niềm thích thú. Tôi chợt nghĩ chưa bao giờ mình ước cho bản thân một món quà gì đó. Hình như tuổi thơ của tôi đã qua và chuyện ông già Noel đã chìm vào quá khứ lâu lắm rồi.
Thì ra không phải cứ mặc bộ trang phục đỏ trắng, phát quà cho trẻ em là mình đã tròn vai ông già Noel. Ông già Noel chỉ hiện hữu thật sự khi chúng ta được giao cảm với nhau. Sự chia sẻ tình người không chỉ là những hộp quà phát vội mà còn là những nụ hôn hồn nhiên và giàu ý nghĩa. Cảm ơn cô bé dễ thương đã cho những “ông già Noel” làm thuê như chúng tôi một kỷ niệm thú vị trong mùa Giáng sinh.
TÂM VŨ (Huế)
Nguồn Tuổi Trẻ Online
TT - Câu chuyện xảy ra đã hơn năm năm nhưng tôi vẫn nhớ như in món quà mà một cô bé đã tặng tôi mùa đông năm ấy, một mùa Giáng sinh lạnh lẽo nhưng ấm áp tình người.
Tháng mười hai, trời ở miền Bắc mưa rả rích kèm theo cái lạnh như cứa vào da thịt. Khoảng không gian chật hẹp của căn gác nhỏ không làm dịu được nỗi buồn và cảm giác nhớ nhà. Noel này cả lớp tôi lại lên kế hoạch đi chơi nhưng giờ mẹ vẫn chưa gửi tiền. Chắc mùa này quê mình lại bão lụt nhiều nên gia đình không thu hoạch được gì.
Sáng qua, mấy đứa cùng xóm trọ mách nhau chuyện làm thêm cho các tổ chức từ thiện. Mấy đứa rủ nhau đi kiếm việc. Công việc không nặng lắm nhưng khá mất thời gian bởi tôi và Hải vào vai hai ông già Noel. Chúng tôi xuất phát từ nhà lúc sáu giờ tối và về cũng phải sau nửa khuya. Có hôm làm ở trung tâm bảo trợ trẻ em nghèo, có hôm làm ở hội người tàn tật, cũng có khi là các trại mồ côi.
Những ngày cận kề Giáng sinh chúng tôi lại càng phải đi nhiều. Hôm đứng ở cổng trường tiểu học vùng ven ngoại thành, trời đã khuya lắm rồi nhưng có một cô bé vẫn chưa về. Bé nhìn tôi chằm chằm nhưng không dám tiến lại gần. Tôi đến cạnh bé, hỏi nhỏ: “Cháu sao vậy?”. Bé cười, đôi mắt vẫn còn nhiều niềm vui: “Ông già Noel ơi, có phải đứa trẻ nào học giỏi mới nhận được quà? Sáng nay cháu bị điểm kém môn toán, cháu sợ không có quà”. Tôi cười nhẹ: “Không đâu, ông cho tất cả. Nhưng nếu cháu nào ngoan thì ông sẽ vui hơn”. Bé ngạc nhiên, nhìn sang tôi, nhìn cả Hải: “Vậy là cháu đã làm hai ông buồn rồi à?”.
Bé khóc, những giọt nước mắt nóng hổi rớt đầy trên tay tôi. Hình như trong suốt buổi tối qua, vì quá mệt nhọc mà chúng tôi quên mất nở nụ cười với nhiều đứa trẻ, trong đó có bé. “Thôi, cháu nín đi. Hai ông già này không buồn đâu, nhưng cháu phải cố gắng hơn nhé”. Bé cười, đôi mắt vẫn còn ngân ngấn nước: “Vậy đi phát quà cho trẻ em, hai ông có nhận được quà của ai không?”. Hải bước tới: “Không, hai ông chỉ đem quà và giúp các cháu thực hiện ước mơ thôi. Là ông già Noel rồi thì cần gì nữa”.
Bé đi lại gần tôi, gần Hải: “Cháu tặng hai ông nhé”, rồi hôn nhẹ nhàng lên má của chúng tôi. Hai đứa ngớ người ra nhưng vẫn không quên nở nụ cười với bé trước khi bé đi mất. Cảm giác ấm áp lan tỏa trên má tôi, rồi cả người. Một chút vị ngọt ngào xen lẫn niềm thích thú. Tôi chợt nghĩ chưa bao giờ mình ước cho bản thân một món quà gì đó. Hình như tuổi thơ của tôi đã qua và chuyện ông già Noel đã chìm vào quá khứ lâu lắm rồi.
Thì ra không phải cứ mặc bộ trang phục đỏ trắng, phát quà cho trẻ em là mình đã tròn vai ông già Noel. Ông già Noel chỉ hiện hữu thật sự khi chúng ta được giao cảm với nhau. Sự chia sẻ tình người không chỉ là những hộp quà phát vội mà còn là những nụ hôn hồn nhiên và giàu ý nghĩa. Cảm ơn cô bé dễ thương đã cho những “ông già Noel” làm thuê như chúng tôi một kỷ niệm thú vị trong mùa Giáng sinh.
TÂM VŨ (Huế)
Nguồn Tuổi Trẻ Online
76. CÂU ĐỐ TỪ VỰNG ! J
Đáp án : Bạn hãy quan sát dãy từ đã cho, ta thấy xuất hiện 2 nhân vật là CAIPHA – KHANAN, được sắp xếp xen kẽ theo trật tự xuôi ngược : CnAaInPaHhAk.
77. CÙNG GẪM ! J
Đáp án : Những từ đã cho đều lần lượt bắt đầu bằng 2 mẫu tự của số thứ tự Một (mo), Hai (ha), Ba (ba)… .từ tiếp theo sẽ là EVA (SAEVA).
78. NHÂN VẬT NÀO XUẤT HIỆN ! J
Đáp án : Quan sát dãy từ trên ta thấy những nhân vật đã cho có 3 nguyên âm khác nhau. Vậy nhân vật xuất hiện sẽ : ELISEVA.
79. CÙNG SUY GẪM ! J
Đáp án : Những nhân vật đã được sắp xếp theo trật tự Alphabet từ dưới lên. Vậy nhân vật tiếp theo là HERODE.
80. CÙNG TÌM ! J
Đáp án : ADAM. Bạn hãy quan sát mẫu tự ở vị trí thứ 4, lần lượt là G, I, L, N, P, R, T, V, Y theo mẫu tự Alphabet cách 1. Vậy ADAM không phải là từ tiếp theo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét