Trang

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

THẾ NÀO LÀ TIN ĐỂ ĐƯỢC CỨU RỖI ?


THẾ NÀO LÀ TIN ĐỂ ĐƯỢC CỨU RỖI ?

 Lm Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn.


Hỏi: xin cha giải thích lại  có phải chỉ cần tin Chúa Kitô thôi,  là  được cứu rỗi  hay sao?.

Trả lời:

Tôi đã nhiều lần giải thích Thiên Chúa là tình yêu (1 Ga 4:8) nên vì yêu thương mà Thiên Chúa đã  tao dựng và cứu chuộc con người nhờ Chúa Giê su-Kitô, Đấng cũng vì yêu thương mà đã vui lòng  đên trần gian làm Con Người để hy sinh mạng sống mình “ làm giá chuộc cho muôn người.” (Mt 20:28).

Công nghiệp cứu chuộc này là quá đủ cho con người được cứu rỗi để vào Nước Trời hưởng phúc Thiên Đàng với Thiên Chúa là Cha cực tốt cực lành, sau khi kết thúc hành trình con người trên trần thế này. Nghĩa là nếu không có công nghiệp cứu chuộc cực trọng  của Chúa Cứu Thế Giêsu thì tuyệt đối không ai có thể làm được việc gì đáng được cứu rỗi.

Chính vì thế mà anh  em Tin Lành chỉ nhấn mạnh vào việc tin Chúa Kitô là được cứu rỗi mà thôi. Quan điểm thần học này chỉ đúng một phần. Đó là tin Chúa Kitô và  cậy nhờ công nghiệp cứu chuộc của Người. Nhưng không đủ vì bỏ quên phần đóng góp của con người vào ơn cứu chuộc này, vì con người còn có ý muốn dự do (freewill) mà Thiên  Chúa luôn tôn trọng cho con người sử dụng để hoặc sống theo đường lối của Chúa  và bước đi theo Chúa Kito là “ con Đường, là sự Thật và là sự Sống” (Ga 14:6),  hay khước từ Chúa để sống theo thế gian,  đầu hàng ma quỉ khiến dẫn đưa tới sự hư mất đời đời.

Thật vậy,  muốn được cứu rỗi để sống đời đời  thì trước hết  phải cậy nhờ công nghiệp cứu chuộc  của  Chúa Kitô, tức là tin  Chúa  Kitô là Đấng duy nhất đã hòa giải con người với Thiên Chúa, và  “ngoài Người ra, không  ai đem lại ơn cứu độ, vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu  rỗi.” (Cv 4: 12)

Nói khác đi, phải tin Chúa Kitô và cậy nhờ công nghiệp cứu chuộc vô giá của Người để được cứu rỗi mà vào Nước Trời mai sau.Phải nói mai sau, chứ không phải ngay bây giờ, vì con người còn phải sống thân phận của mình trong trần thế một thời gian dài ngắn tùy số phận của mỗi người. Cuộc sống con người trên trần thế này cũng tương tự như thời gian 40 năm dân Do Thái phải tạm sống trong hoang địa  chờ ngày được vào Đất hứa “ tràn đầy sữa và mật ong” (Xh 3:8 ) sau khi thoát ách nô lệ trên đất Ai Cập. Họ phải tạm sống ở đây để được thử thách về lòng tin yêu Thiên Chúa, Đấng đã giải phóng cho họ qua tay ông Mô Sê, thoát  khỏi nỗi thống khổ bên Ai Cập. Họ đã vượt Biển đỏ an toàn để trở về sống tự do trên quê hương. Nhưng phải tạm trú trong Sa mạc suốt 40 năm để chờ ngày vào Đất hứa Canaan.

Hành trình tìm tự do, an lạc của dân Do Thái xưa trong thời Cựu Ước cũng tiên báo   hành trình của dân Chúa trong thời Tân Ước ngày nay.

Thật vậy, Chúa Kitô, cũng được ví như Tân Môsê, đã dẫn dân Tân Ước qua nước Rửa tội để vào sự sống mới,  cũng tương tự  như ông Mô sê đã dẫn dân Do Thái vượt qua Biển Đỏ để trở về quê hương an toàn. Nhưng cũng như dân Do Thái xưa  phải  tạm trú 40 năm trong hoang địa trước khi được vào Đất hứa, dân Thiên Chúa trong thời Tân Ước – là tất cả mọi người tín hữu chúng ta  trong Giáo Hội ngày nay-  cũng phải sống tạm trên trần gian này một thời gian trước khi được vào Đất hứa là Nước Trời  để được sống hạnh phúc vĩnh cửu với Thiên Chúa, “Đấng cứu độ chúng ta, Đấng muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý.” (1Tm 2 :4)
Phải sống tạm trú trên trần gian này một thời gian dài ngắn tùy theo số phận của mỗi người, để được thử thách về lòng tin yêu Thiên Chúa sau khi được tái sinh qua Phép Rửa. Nghĩa là, khi được rửa tội cha mẹ và người đỡ đầu đã hứa thay cho con cái được rửa tội là tin  và  yêu  mến Chúa trên hết mọi sự, và cam kết từ bỏ ma quỷ là kẻ thù không muốn cho ai được cứu rỗi để làm  nô lệ cho chúng.

Do đó, sống  đức tin, đức mến đòi hỏi chúng ta phải thực thi những gì mình đã hứa khi được rửa tội, nếu không thì Phép Rửa và công  nghiệp cứu chuộc của Chúa Kitô  sẽ ra vô ích cho ai đã rửa tội mà nay lại sống mâu thuẩn với những cam kết khi được rửa tội.

Đây chính là phần đóng góp  phải có của con người vào ơn cứu chuộc của Chúa Kitô để được hưởng nhờ công nhiệp cứu chuộc này mà vào Nước Trời, sau khi phải chết đi trong thân xác có ngày phải chết đi này.

Cụ thể, thử hỏi những kẻ đang giết người, giết thai nhi , buôn bán phụ nữ và trẻ em để bán cho bọn bất lương hành nghề mãi dâm và ấu dâm rất khốn nạn ở nhiều nơi trên thế giới tục hóa này, cùng bọn  bắt cóc thủ tiêu và hãm hiếp phụ nữ, gian  tham, bất công và bóc lột người khác… thì làm sao có thể được cứu độ, cho  dù chúng có nói tin Chúa Kitô cả ngàn vạn lần thì cũng vô ích mà thôi. Đức tin phải đi đôi với việc làm, lời nói phải phù hợp với hành động. Nếu không sẽ là đức tin chết.

Đó là lý do tại sao Cúa Giêsu đã nới với các môn đệ xưa những lời sau đây:
“ Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: Lậy Chúa, Lậy Chúa là được vào Nước Trời cả đâu. Nhưng  chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời  mới được vào mà thôi.” (Mt 7: 21)

Thi hành ý muốn của Chúa Cha có nghĩa  mến Chúa trên hết mọi sự để không tìm kiếm và tôn thờ tiền của và mọi lợi lãi ở đời này. Phải yêu thương người khác như  yêu thương chính mình để không oán thù và muốn làm hại ai về thể lý cũng như tinh thần. Phải thực thi công bằng và bác ái để không bất công và bóc lột ai và phải thương giúp những người nghèo khó, kém may mắn  hơn mình. Sau nữa, phải sống lành  mạnh để không đi tìm những thú vui vô luân  tôn thờ khoái lạc (hedonism) và chủ nghĩa vật chất ( materialism) như thực trạng sống của biết bao con người trên thế giới vô luân vô đạo hiện nay.

Như vậy,  nếu  những kẻ đang làm những  sự dữ như giết người, giết thai  nhi, hãm hiếp phụ  nữ, khủng bố , bắt cóc và chặt đầu con tin… mà  không kíp từ bỏ những con đường tội  ác của chúng  và sám hối thì làm sao có thể được cứu rỗi ?

Có thể trong số những kẻ đang làm những sự dữ trên,  có người đã được rửa tội khi còn bé, hay sau này khi gia nhập Giáo Hội qua Phép Rửa, nhưng nay lại sống vô luân vô đạo như vậy thì làm sao có thể hưởng lòng thương xót của Chúa  Cha và công nghiệp cứu chuộc của Chúa Kitô ?

Lòng thương xót và công nghiệp cứu chuộc của Chúa không bao giờ là bức bình phong che chở cho ai  lợi dụng  để cứ tự do phạm tội, cứ làm những sự dữ  mà không biết sám hối ăn năn chừa bỏ để sống theo đường lối của Chúa  hầu được cứu độ  như lòng Chúa mong muốn .Đó là lý do tại sao Chúa Kitô đã nghiêm khắc cảnh cáo  những người đi hàng hai  như sau trong Sách Khải Huyền:

“ Ta biết các việc ngươi làm. Ngươi chẳng nóng mà cũng chẳng lạnh.Phải chi ngươi lạnh hẳn hay nóng hẳn đi.  Nhưng vì người cứ hâm hâm ,chẳng nóng mà cũng chẳng lạnh, nên Ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng Ta.”  (Kh 4: 8-9)

Nghĩa là không ai được lấy cớ Chúa nhân từ thương xót để cứ sống theo ý riêng của mình, cứ chay theo thế gian và đầu hàng ma quỉ để làm những sự dữ như thù hận, giết người, khủng bố, trộm  cướp , gian  tham, tôn thờ tiền của và tìm những thú vui vô luân vô đạo để thay vợ đổi chồng, giết chồng, giết vợ để tự do lấy người khác…Những ai sống như vậy thì dù  Chúa Kitô  đã  chết một lần trên thập giá, chứ có chết thêm bao nhiêu lần nữa thì cũng vẫn hoàn toàn vô ích cho họ mà thôi. Chắc chắn như vậy.

Lý do là tình thương của Chúa Cha  và công nghiệp cứu chuộc cực trọng của Chúa Kitô không bao giờ miễn trừ tội lỗi cho ai để người đó cứ ngoan cố lợi  dụng để đi hàng hai,  là nửa tin yêu Chúa nửa lại chối Chúa bằng chính đời sống của mình,  khi nuông chiều xác thịt, đi tìm những thú vui vô luân vô đạo,  sống theo thế gian để tôn thờ tiền bạc và của cải vật chất,  và làm nô lệ cho ma quỷ khi chọn những lối sống hoàn toàn trái nghịch với Tin Mừng cúa độ mà Chúa Kitô đã rao giảng và trả giá bằng cái chết của Người trên tập giá năm xưa.

Chúa chết vì tội lỗi của con người, nên muốn sống đẹp lòng Chúa, muốn hưởng công nghiệp cứu chuộc của Chúa thì nhất thiết đòi hỏi con người phải đoạn tuyệt với mọi tội lỗi,  vì chỉ có tội mới làm ngăn cách con người với Thiên Chúa là Đấng  tốt trọn lành. Đó là lý do tại sao Chúa Giêsu đã nặng lời lên án bọn Biệt phái và luật sĩ xưa là những kẻ  đạo đức giả hình, đáng phải phạt  như sau:
“ Đồ mãng xà, nòi rắn độc kia, các ngươi trốn đâu cho khỏi hình phạt hỏa ngục ?” (Mt 23: 33)

Tại sao trong suốt 3 năm đi rao giảng Tin Mừng cứu độ, Chúa chưa một lần nào đã  nói : anh  em đừng phải lo lắng gì về phần rỗi của mình, hãy cứ vui sống theo sở thích,  vì Chúa Cha giầu lòng thương xót và vì Thầy sẽ hy sinh chịu chết cho anh em được cứu rỗi ? Ngược lại, Chủa lại dạy :
“ Hãy chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh  em biết : có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được,” (Lc 13: 24)

Của hẹp là cửa đi theo Chúa Kitô là “Con Đường , là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14: 6). Đi theo Chúa thì không thể đi theo thế gian xảo trá, gian manh, đổi trắng thay đen, bất công và vô luân vô nhân đạo. Đi theo  Chúa thì cũng không thể tôn thờ tiền của và những thú vui vô luân vô đạo, và dửng dưng trước sự đau khổ, nghèo đói của biết bao người xấu số trong xã hội ở khắp mọi nơi. Sau nữa, thi theo Chúa thì không thể tiếp tay với thế quyền cai trị độc ác  để bóc lột  và bất công với quần chúng thấp cổ bé miệng, để vơ vét của cải và làm giầu cho tập thể  cai trị và cá nhân xu nịnh, làm tay sai để tiếp tay duy trì sự thống khổ trên quần chúng bị trị.

Trên  đây là những con đường rộng rãi thênh thang mà nhiều người muốn đi qua nhưng sẽ dẫn đến hư mất đời đời. Không ai có thể vừa đi qua của rộng , vừa đi qua của hẹp được.Phải chọn một  hai cửa này để đi vào sự sống vĩnh cửu hay đi vào chốn xa cách Chúa là cội nguồn của mọi vui thú và giầu sang đích thực.

Người không có niềm tinChúa  thì sống theo thế gian để tìm những  lợi lãi chóng qua ở đời nay như tiền bạc, của cải, danh vọng phù phiếm và mọi thú vui vô luân vô đạo. Khôn ngoan đối  với họ là làm sao có được nhiều tiền của , được danh vọng  trong  xã hội và tìm  những thú vui  ăn chơi nhẩy nhót cuồng loạn  ở các hộp đêm, hay những nơi giải thí tội lỗi nhan nhản mọc lên ở khắp nơi trong thế  giới tục hóa ngày nay.

Ngược lại, người có niềm tin Chúa và sự sống đời sau, thì “ hãy bán của cải mình đi  mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng thể  hao hụt ở trên trời, nơi trộm cắp không bén bảng , mối mọt cũng không đục phá.” Như Chúa Giê su đã dạy dạy dân chúng xưa. (Lc 12: 33)

Tóm lai, tuyên xưng Chúa Kitô  là  Đấng cứu chuộc duy nhất của nhân loai là cần thiết. Nhưng quan trọng  không kém là phải cộng tác với ơn cứu chuộc của Chúa để đoạn tuyệt với mọi tội lỗi, cương quyêt chống lại mọi cám dỗ của ma quỉ và mời mọc nguy hiểm  của thế gian với những  gương xấu và dịp tội đầy rẫy ở khắp nơi trong thế giới gian tà và vô luân vô đạo này. Nếu không có quyết tâm như vậy  thì Chúa không thể cứu ai được , dù Người là tinh thương và công nghiệp cứu chuộc của Chúa Kitô là vô giá và đủ cho con người tin để được cứu độ . Đủ nhưng vẫn cần sự cộng tác tích cực thêm của con người. Nếu không, và chỉ nói tin Chúa ngoài môi miệng  cả ngàn vạn lần  thì cũng vô ích mà thôi. Chắc chắn như vậy.

Ước mong những giải đáp trên đây thỏa mãn câu hỏi đặt ra.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét