Các thánh, các thiên thần và loài người giống và
khác khau như thế nào?
Lm. Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn
Hỏi: Xin cha giải thích rõ những
thắc mắc sau đây:
1- Có các Thiên Thần không?
2- Thiên thần, các Thánh và loài người
khác và giống nhau thế nào?
Trả lời:
I- Có
Thiên Thần ( Angels) hay không?
Giáo lý
của Giáo Hội Công Giáo trả lời câu hỏi trên rõ ràng như sau: “Sự
hiện hữu của các hữu thể thiêng liêng, không có thân xác mà Thánh
Kinh thường gọi là các Thiên Thần, là một chân lý của đức tin. Chứng từ của
Thánh Kinh cũng rõ ràng như toàn thể Thánh Truyền” (x. SGLGHCG, số
328).
Là chân
lý của đức tin có nghĩa đây là điều phài tin trong toàn bộ niềm tin của Đạo
Thánh do Chúa Kitô mang từ trời xuống giảng dạy và được lưu truyền lại từ
các Thánh Tông Đồ cho các thế hệ sau trong Giáo Hội tuân giữ để được cứu rỗi.
Trước
hết, Chúa Giêsu đã nói đến các Thiên Thần như sau:
“Anh em
hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói
cho anh em biết: các thiên
thần của họ ở trên trời không
ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 18:10).
Dịp
khác, khi nói về sự sống của những ai được sống lại sau khi phải chết trong
thân xác, Chúa cũng nói rõ: “Quả thật, họ không thể chết nữa vì được
ngang hàng với các thiên thần.
Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại” (Lc 20:36).
Lần
nữa, Chúa lại nói đến công việc của các thiên thần trong ngày Chúa đến để
xét xử thế gian như sau:
“Khi
Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên thần theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự trên
ngai vinh hiển của Người” (Mt 25:31).
Các
Thiên Thần cũng được gọi là các Thiên Sứ như ta đọc thấy trong Thánh Vịnh
sau đây:
“Chúc tụng Chúa đi, hởi muôn vì thiên sứ
Bậc anh hùng dũng mãnh thực hiện lời Người
Luôn sãn sàng phụng lệnh” (Tv 103:20).
Như
thế, rõ ràng cho thấy là có các Thiên Thần hay Thiên Sứ ở trên trời, căn
cứ vào lời Chúa Giêsu trong Kinh Thánh trên đây và giáo lý của Giáo Hội.
Các Thiên Thần là những thực thể thiêng liêng, không có thân xác
(spiritual non-corporeal beings) như loài người chúng ta. Các Thiên sứ này đựơc
tạo dựng cách hoàn hảo ngay từ đầu để thờ lậy, chúc tụng, ngợi khen Chúa trên
Thiên Đàng. Mặt khác, vì không phải là loài người với bản tính yếu đuối, nên
các Thiên Thần cũng không vướng mắc tội nguyên tổ và mọi tội cá nhân như con
người.
Nhưng
một số các thiên thần– mà
kẻ cầm đầu là Satan – đã dùng tự do để nổi lên chống lại Thiên Chúa và “Thiên
Chúa sẽ không dung thứ cho các thiên thần có tội, nhưng đã đẩy họ vào hố địa
ngục tối tăm giữ họ để chờ cuộc phán xét” (2 Pr 2:4).
Kinh
Thánh còn cho ta biết về nhiệm vụ của các Thiên Thần như sau:
1-
Các Thiên thần Xêraphim tức các Thần Sốt Mến luôn luôn chúc tụng Chúa trên
Thiên Đàng:
“Phía
bên trên Người (Chúa) có các Thần Xêraphim đứng chầu.Mỗi vị có sáu cánh:
hai cánh để che mặt, hai cánh che chân và hai cánh để bay” (Isaiah
6:2).
Một trong
các Thần đó đã thanh tẩy môi miệng ngôn sứ Isaiah trong thị kiến đầu tiên của
ngôn sứ :
“Một trong các Thần Xê-ra-phim bay
về phía tôi tay cầm một hòn than hồng
Người dùng cặp mà gắp từ trên bàn thờ. Người đưa hòn than ấy chạm vào miệng tôi
và nói :
Đây,
cái này đã chạm đến môi ngươi,
Người đã được tha lỗi và xá tội” (Is 6:
6-7).
2-
Các Thần Kêrubim tức các Thần Hộ Giá, với nhiêm vụ nâng đỡ Ngai Tòa Chúa
“Chúa
là Vua hiển trị: chư dân phải rụng rời
Người ngự trên các thần hộ giá;
địa cầu phải chuyển rung” (Tv
99:1).
Tất cả
các Thiên Thần đã họp lại thành Đạo binh Thiên Quốc dưới sự chỉ huy của
Tổng Lãnh Thiên Thần Mi-ca-e (Michael) với sứ mệnh chúc tụng, ngượi khen Thiên
Chúa và thi hành những mệnh lệnh của Người trong việc cai quản và điều hành vũ
trụ.
Dù
không có thân xác như con người, nhưng khi phải thi hành mệnh lệnh hay sứ
mạng nào của Thiên Chúa cho loài người, thì các Thiên Thần cũng phải dùng
những phương tiện “con người” để giúp người ta hiểu sứ vụ của họ.
Thí dụ, Sứ Thần Gabriel đã xuất hiện có thân xác và dùng ngôn ngữ loài người để
truyền tin cho Đức Trinh Nữ Maria (x. Lc 1:26-38). Sau khi Chúa Giê su giáng
sinh trong Hang bò lừa, các Thiên Thần cũng xuất hiện để báo tin cho các mục
đồng biết và chỉ chỗ cho họ đến thờ lạy Chúa Hài Đồng. Khi các Tông Đồ
của Chúa bị các thuợng tế Do Thái tống giam vào ngục thất vì đã rao giảng tên
Giêsu cho dân chúng, “nhưng
ban đêmcác thiên sứ của Đức Chúa mở cửa ngục, đưa các ông
ra mà nói: các ông
hãy đi, vào đứng trong Đền Thờ mà nói cho dân chúng những lời ban sự sống” (x. Cv 5:19-20).
Trong
Giáo Hội, người ta thường minh hoạ các thiên thần với đôi cánh trên vai để “bay
từ trời xuống” (theo trí tưởng tượng của con người).
II- Sự khác biệt giữa Thiên Thần, Các
Thánh và con người:
a- Các
Thánh nam nữ là ai?
Các
thánh (Saints) trước hết là những con người có hồn có xác, được sinh ra và sống
trên trần thế này một thời gian dài ngắn tùy số phận mỗi người. Tất cả
đều vướng mắc tội nguyên tổ (original sin) cũng như các tội cá nhân khác,
trừ một mình Đức Trinh Nữ Maria, người duy nhất được diễm phúc giữ gìn khỏi mọi
tội lỗi từ phút đầu được thụ thai cho đến ngày về trời cả hồn xác.
Thánh
Gioan Tẩy Giả được tin là chỉ mắc tội tổ tông trong 6 tháng và được khỏi
tội này khi Đức Mẹ đến thăm viếng Bà Ê-li-sa-bét, đang mang thai Thánh
nhân đến tháng thứ 6. “Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Maria chào thì
đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được tràn đầy Thánh Thần” (Lc 1:41).
Từ sự kiện này, Giáo Hội tin Thánh Gioan Tẩy Giả chỉ mắc tội tổ tông có 6 tháng
thôi.
Những
người phàm được nên thánh vì đã sống thánh thiện, đã thực tâm yêu mến Chúa và
đã “thi hành ý muốn của Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 7:21)
trong suốt cuộc đời của họ trên trần thế này. Họ là những anh hùng tử đạo,
tức những người dám đổ máu ra để minh chứng lòng yêu mến Chúa
và trung thành với đức tin Công Giáo. Họ là những nhà truyền giáo
(missionaries) đã hy sinh đời mình cho sứ mạng phúc âm hoá
thế giới khi lặn lội đi đến những nơi xa xôi bên Á Châu và Phi Châu để
mang Tin Mừng Cứu Độ của Chúa Kitô đến cho những dân tộc chưa được biết
Chúa và Phúc Âm của Người. Nhiều nhà truyền giáo đã bị bách hại như các vị tử
Đạo ở Viêt Nam trong thời các Vua Nhà Nguyễn và nhóm
Văn Thân bách sát hại các tín hữu Công Giáo. Họ cũng là các Tông Đồ lớn nhỏ của
Chúa Kitô, hoặc là các Tổ phụ dân Do Thái, hay các Ngôn sứ (prophets), các
Giáo Phụ (Church Fathers).
Sau
hết, họ cũng là những tín hữu không tên tuổi, nhưng đã âm thầm sống đức tin,
đức cậy và đức mến cách nồng nàn trong suốt cuộc đời tại thế với tinh thần mà
Thánh Phaolô đã nói: “Tôi sống nhưng không còn phải là tôi mà là Đức
Kitô sống trong tôi” (Gal
2:20).
Đức Mẹ
và các thánh nam nữ đang hưởng Thánh nhan Chúa trên Thiên Đàng và cũng đang
hiệp thông với các tín hữu trên trần thế và các linh hồn thánh trong nơi luyện
tội (Purgatory) qua lời cầu bầu (intercessions) của họ trước Toà Chúa cho chúng
ta và cho các linh hồn nơi luyện tội (Tín điều các Thánh thông công).
b- Con
người:
Là
những thọ tạo có hồn có xác, được dựng nên “theo hình ảnh của Chúa”
(St 1:26), con người được ban cho có lý trí và ý chí tự do (freewill) để hiểu
biết và tự do chọn lựa, nên phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về những chọn
lựa của mình. Chính vì yếu tố tự do này, mà vấn đề thưởng phạt được đặt ra
cho con người mà thôi.
Nói
khác đi, “chỉ mình con người được gọi chia sẻ sự sống của Thiên Chúa
nhờ sự hiểu biết là lòng mến yêu. Con người đã được tạo thành vì mục đích này
và đó là lý do của phẩm giá con người” (SGLGHCG, số 356).
Và để
sống xứng đáng với phẩm giá đó, con người được mời gọi tin và yêu mến
Thiên Chúa để được sống hạnh phúc vĩnh cửu với Ngài mai sau trên Nước
Trời, sau khi phải trả qua cuộc sống tạm trên trần thế này để cho đức tin
và lòng mến đó được tôi luyện, được thử thách để minh chứng giá trị. Trong tiến
trình này con người được mong đợi trở nên thánh, nên hoàn hảo “như Cha
anh emtrên trời là Đấng thánh (hoàn thiện)” (Mt 5:48) theo lời Chúa
Giêsu đã kêu gọi.
Thánh
Công Đồng Vaticanô II, trong Hiến Chế Lumen Gentium, đã nói như sau về ơn gọi
nên thánh của mỗi người chúng ta:
“Những
người được Thánh Thần Thiên Chúa hướng dẫn, nghe theo tiếng gọi của Chúa Cha,
thờ phượng Ngài trong tinh thần và chân lý, noi gương Chúa Giêsu nghèo khó,
khiêm nhường và vác thập giá để xứng đáng dự phần vào vinh quang của Người, tất
cả những người ấy đều theo đuổi cùng một sự thánh thiện, tuy lối sống và nhiệm
vụ của họ có khác nhau” (LG, số 41).
Tuy
nhiên, Thiên Chúa luôn tôn trọng tự do của con người, nghĩa là Ngài không ép
buộc ai phải yêu mến Ngài và vào dự “Tiệc cưới, cỗ bàn đã dọn sẵn” (x. Mt 22:4). Nếu ai từ
khước vào dự Bàn Tiệc Nước Trời, tức là hưởng phúc Thiên Đàng với
Chúa là Cha cực tốt cực lành, thì họ đã tự chọn cho mình món ăn và nơi cư
ngụ khác sau khi chấm dứt cuộc sống trên trần thế này.
Tóm
lại, các Thiên Thần khác với loài người ở điểm căn bản này: Thiên thần là thọ
tạo hoàn toàn thiêng liêng (spiritual) trọn hảo và bất tử. Chức năng của các
ngài là các Thiên sứ (heavenly Messengers) tức các Sứ giả thi hành mệnh lệnh
của Thiên Chúa và phụng thờ Người trên Thiên Đàng. Các Thiên Thần cũng che chở,
phù giúp mỗi người chúng ta cách đặc biệt trong cuộc sống trên trần
gian này. Đó là các Thiên Thần bản mệnh (Guardian Angels), có lễ kính ngày 2
tháng 10 hàng năm.
Các
Thánh, như đã nói ở trên, là những con người từng có hồn xác, với tất cả những
yếu đuối trong bản tính và đã trải qua cuộc sống con người trên trần thế
này.Chỉ có một điều khác biệt là khi còn sống trên đời này, những người mà nay
là các Thánh nam nữ - đã quyết tâm sống theo Chúa Kitô là, “đường, là sự thật
và là sự sống”. Nghĩa là các ngài đã biết dùng tự do để chọn sống theo đường
lối của Chúa, xa tránh tội lỗi và sống đức ái nồng nàn trong suốt cuộc đời tại
thế. Thiên Chúa là tình yêu, là sự thiện hảo tuyệt đối. Nên ai sống trong tình
yêu thì sống trong Thiên Chúa và được chia sẻ sự thánh thiện, hạnh phúc và tốt
lành của Người.
Như
thế, mọi người chúng ta đều có hy vọng được cứu rỗi, trở nên thánh và nên
giống các Thiên Thần nếu chúng ta cùng quyết tâm noi gương các thánh nhất
là gương mẫu đức tin, đức mến của Mẹ Maria, Thánh Cả Giuse và các anh
hùng tử đạo. Chúng ta cũng có thể nên thánh bằng những việc đơn sơ,
nhỏ bé nhưng làm vì lòng mến Chúa như Thánh nữ Tê-rê-xa Giêsu
Hài Đồng, hoặc yêu thương săn sóc những người nghèo khó, bệnh tật, bị bỏ rơi
ngoài đường phố như Mẹ Tê-rê-xa Calcutta, (đã được tôn phong chân phước = blessed).
Tóm
lại, muốn được cứu rỗi và nên thánh hay không là tuỳ thuộc tự do chọn lựa
của mỗi cá nhân cộng tác với ơn thánh của Chúa trong cuộc sống trên trần thế
này. Nếu ta quyết tâm thì Chúa sẽ giúp sức nâng đỡ để đạt mục đích. Ngược lai,
nếu ai cương quyết từ khước Thiên Chúa, thì Ngài sẽ tôn trọng ý muốn
này và dĩ nhiên người ấy sẽ phải chịu mọi hậu quả của lối sống
mà mình đã tự do chọn lựa.
NGUỒN: WHĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét